Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 212: Thần Y 3

Chương 212: Thần Y 3Chương 212: Thần Y 3
Tô Tiểu Tiểu xoa bóp cho Tô Ngọc Nương để thúc đẩy tử cung co bóp, nó có hiệu quả rất nhanh.
Một lúc sau, Tô Ngọc Nương cảm thấy khá hơn nhiều.
Nàng ấy nhìn Tô Đại Nha với vẻ khó tin.
Thành thật mà nói, nếu không phải do không có sức, thì nàng ấy đã đuổi Tô Đại Nha ra ngoài ngay khi nàng chạm vào người nàng ấy.
Nàng ấy ngơ ngác nói: "Tô Béo ngươi..."
Tô Tiểu Tiểu rút tay lại: "Lúc nấy ta xoa như thế nào ngươi có nhớ không? Cách một canh giờ, cho người nhà xoa như vậy một lần. Bây giờ ngươi không cần phải uống thuốc gì cả, ăn uống thanh đạm một chút là được, như vậy cũng có thể giảm bớt sự khó chịu ở dạ dày của ngươi, ta kê cho ngươi một đơn thuốc, cứ theo đó mà uống."
Tô Ngọc Nương ngạc nhiên đến mức không nói được lời nào.
"Ở nhà có giấy bút không?" Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt hỏi.
Tô Ngọc Nương trừng mắt nhìn muội muội: "Còn không mau đi lấy!"
Bị tỷ tỷ quát, Tô Cẩm Nương khó chịu nhăn nhó.
Phương thị cũng đã vào phòng một lúc, giống như Tô Ngọc Nương, bà cũng khiếp sợ trước bản lĩnh của Tô Đại Nha.
Nhưng bây giờ không phải là lúc kinh ngạc, bà nói với Tô Cẩm Nương: "Không nghe thấy tỷ tỷ nói à? Đi lấy đi!"
Tô Cẩm Nương cắn môi, bất đắc dĩ đi lấy.
"Ta nghe thấy giọng của Ngọc Nương, nàng ấy tỉnh rồi à?" Tô Đại Lang giữ chặt Tô Cẩm Nương.
"Hồi nữa huynh tự hỏi đi!" Tô Cẩm Nương trâm mặt hat tay ca ca ra, đi đến bàn trong phòng chính lấy bút mực, trở về phòng lạnh lùng đặt lên bàn.
Tô Tiểu Tiểu viết một đơn thuốc.
Nàng nói với Tô Ngọc Nương: "Dạ dày của ngươi không tốt, nên ăn thanh đạm một chút, không cần mù quáng thúc sữa, ngươi phải chăm sóc cơ thể của mình trước đã."
Vẻ mặt của Tô Ngọc Nương thay đổi ngày sau khi nghe nàng nói.
"Phương thuốc này là phương thuốc tốt, thuốc cũng là thuốc tốt, nhưng nó không thích hợp với bệnh của Tô Ngọc Nương.' Tô Tiểu Tiểu nói, liếc nhìn Phương thị yếu đuối: "Đưa tay cho ta."
"Hả?" Phương thị giật mình.
Tô Ngọc Nương nói: "Nương, Tô Béo muốn bắt mạch cho người!" "A, bắt mạch, bắt mạch!" Phương thị đưa tay cho Tô Tiểu Tiểu cười nói: " Tô Béo thật tốt, thế mà lại bắt mạch cho ta."
Sau khi Tô Tiểu Tiểu bắt mạch cho Phương thị xong, nàng gật đầu nghiêm túc nói: "Khí huyết của ngươi không có, vừa lúc có thể uống."
"Có nghe thấy không? Phương thuốc của ta là phương thuốc tốt, người nhà của các ngươi có thể uống... A-"
Bên ngoài phòng, Trương đại phu chưa kịp nói xong đã bị Tô Đại Lang đấm xuống đất.
Tô Tiểu Tiểu lười hỏi tới chuyện giữa nhà bọn họ và Trương đại phu sẽ kết thúc như thế nào.
Nàng quay lại giường, nhìn Tô Vân Nương vẫn còn đang vô cùng kinh ngạc, duỗi bàn tay mũm mĩm của mình ra.
Tô Ngọc Nương không hiểu: "Cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu giơ tay lên tự tin nói: "Tiền chữa bệnh! Ta chữa bệnh cho ngươi miễn phí à? Từ nhà ta đi đến nhà ngươi, cũng coi là đến nhà khám bệnh đi! Hôm nay là mùng một, tiền chữa bệnh tăng gấp đôi! A, ngươi với nương ngươi là hai người, gấp bốn lần !"
Tô Ngọc Nương: '...'
Phương thị: ˆ...
Tô Ngọc Nương đương nhiên muốn thương lượng giảm giá xuống.
Tô Tiểu Tiểu cuối cùng cũng đã oai phong lam liệt ra về với năm lạng bạc tiền chẩn đoán bệnh.
Ngoại trừ Tô Ngọc Nương, sắc mặt của mọi người trong Tô gia đều không tốt cho lắm.
Phải biết rằng, họ vốn chỉ có ý định đưa cho đại phu hai lạng.
Ban đầu là năm lạng, nhưng sau đó đã lấy lại ba lạng.
Trương đại phu chính là đại phu của Vinh Ân Đường, phải lên trấn mời về mới được, Tô Béo Nha sao có thể so sánh? Chỉ là một nha đầu nhỏ trong thôn, đi có mấy bước là tới mà cũng gọi là mời đại phu tới nhà khám?
Bạn cần đăng nhập để bình luận