Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 555: Giám Định Cha Con 2

Chương 555: Giám Định Cha Con 2Chương 555: Giám Định Cha Con 2
Tô Mạch lắc đầu, lại hỏi: 'Muội cần tóc của cô tổ phụ làm cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đến lúc đó huynh sẽ biết thôi!"
Trong lúc nói chuyện, hai người đã bám theo Tần Triệt đi đến viện của hắn ta.
Tần Triệt vừa ngồi xuống, hai bóng người lặng yên không một tiếng động đã xuất hiện ở cửa.
Đôi mắt hắn ta chợt lạnh xuống: "Các ngươi đến làm gì?"
Lúc thân phận chưa bại lộ, tình cảm Tần Triệt và Tô Mạch không tệ, nhưng ai ngờ được chứ, Tô gia lại đang ở sau lưng đâm hắn một dao.
Bây giờ Tần Triệt nhìn Tô Mạch, nhìn thế nào cũng không thuận mắt được.
Tính tình Tô Mạch lạnh nhạt, sự cung kính hiếu thuận với Tần Triệt toàn bộ ngại vì thân phận, vì thế Tần Triệt nhìn hắn ta như thế nào, hắn ta cũng không để ý chút nào.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười một cái: "Đến cười trên nỗi đau của người khác, đến bỏ đá xuống giếng á."
Tần Triệt nghiến răng: "Ngươi đừng vui mừng quá sớm! Giấy không thể gói được lửa, sẽ có một ngày, ngươi sẽ lộ nguyên hình!"
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày: "Ồ, ngươi là nói việc hôm nay ta đổ oan cho ngươi sao. Ôi, ngươi tưởng rằng lão Quốc Công gia không nhìn ra ta đang diễn kịch sao? Ông ấy còn không đuổi ngươi ra ngoài chắc?"
Đôi mắt Tần Triệt run lên.
Tô Tiểu Tiểu hung hắn nói: "Ông ấy chính ta thiên vị ta, không nỡ vạch trần ta, ngươi có thế làm gì ta chứ?”
Tần Triệt giận đến mức cả người phát run!
Giết người chẳng qua là đầu rơi xuống đất, nhưng nha đầu này... lại muốn giết trái tim hắn ta hơn!
Tần Triệt không vui thì Tô Tiểu Tiểu càng vui.
Tô Tiểu Tiểu đi đến trước mặt Tần Triệt, nâng cái tay nhỏ mập mạp lên, vỗ nhẹ lên vai hắn ta một cái: "Vinh hoa phú quý trộm được dù sao cũng không lâu dài, chuẩn bị cho tốt, ngày tháng trả nợ đã bắt đầu rồi."
Tần Triệt nhanh tay đánh vào Tô Tiểu Tiểu.
Tô Mạch vẫn luôn cảnh giác hắn ta, nghiêng mình tiến lên, giữ cổ tay hắn tal
Tô Tiểu Tiểu nhét một lọn tóc vào ống tay áo không chút dầu vết, nhẹ nhàng phủi ống tay áo mình một cái, mỉm cười nói: "Ta đi trước đây, cũng không biết lần sau gặp ngươi, còn có thể gọi ngươi một tiếng... Hộ Quốc Công không nữa." Tần Triệt thật sự tức chết rồi!...
Ngồi trên xe ngựa của Tô Mạch, tâm trạng Tô Tiểu Tiểu vô cùng tốt.
Nàng mở hủ hạch đào, ùm, lại có hạch đào mới, vừa to vừa nguyên vẹn.
Nàng ném một hạt hạch đào vào trong miệng, vừa ngậm vừa ngâm nga tiết tấu tiểu khúc, đầu lắc lư, không khỏi khiến cho Tô Mạch nhớ đến ba tiểu đậu đinh trong viện.
Quả nhiên là sống chung lâu rồi, động tác, biểu cảm nhỏ cũng đồng bộ thần kỳ sao?
Không biết, còn coi bọn họ là con ruột muội nữa.
Nghĩ đến ba đứa trẻ, Tô Mạch không khỏi một chuyện quan trọng.
"Biểu muội." Hắn ta mở miệng: "Phủ Hộ Quốc Công và hoàng thất có một chuyện hôn sự, lúc tiên đế còn sống đã quyết định rồi, là cô tổ phụ chưa sinh được con gái, mới hoãn lại đến đời kế tiếp.
Nếu biểu muội khôi phục thân phận, chẳng phải là phải đi làm hoàng tử phi của tam điện hạ sao?
So với Vệ Tích Triều, quả thực tam điện hạ cò thể khiến hai nhà gần gũi với nhau hơn.
Tô Mạch sẽ không thừa nhận, đến bây giờ hắn ta không dám nói cho nhà biết, tướng công mà nha đầu này trói về lại là ấu tử của Vệ gia.
Hắn ta sợ tổ phụ chịu không nổi kích thích mà ngất đi.
Như đã nói, một khi biểu muội làm hoàng tử phi, thì có nghĩa bọn họ đã lên chiếc thuyền của tam điện hạ, từ đó sẽ cùng tiến cùng lùi với tam điện hạ.
Đây không phải họ có muốn tham dự đoạt dòng chính hay không, mà là sau khi kết quan hệ thông gia, có một số thứ không thể nói rõ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận