Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1954: Gianh Quyen 2

Chuong 1954: Gianh Quyen 2Chuong 1954: Gianh Quyen 2
“Ai yo, lời đồn là thật a Thánh Nữ thật sự sinh con với người ta rồi a2”
“Không phải chứ? Điện Thánh Nữ cũng không có trừng phạt Thánh Nữ”
“Nhưng ta nghe nói, nghi thức cầu phúc hôm nay không có để Thánh Nữ tham dự, là tân Thánh Nữ chủ trì, mọi người nói xem đây có phải là sự trừng phạt của điện Thánh Nữ không?”
“Phạt nhẹ như vậy à?”
“Ngươi thì hiểu cái gì? Đây chỉ là bước đầu tiên, về sau ấy à...”
Đám đông ngươi một câu ta một câu, càng truyền càng xa.
Thánh Nữ đứng ở trong cửa lớn, nghe xong tai cũng cảm thấy daul
Bàng quản sự đứng ở bên cạnh run ray nói: "Người, người nhiều quá, đuổi cũng không đi, ngài đừng nghe nữa, ta sẽ bảo người đóng cửa lại."
"Đóng cái gì chứ? Ta muốn đi ra."
Tô Tiểu Tiểu và Toàn Thúc đi tới.
Toàn Thúc nhìn về phía cửa: "Sao bên ngoài nhiều người thế? Như thế này thì ra ngoài làm sao được?"
Phu nhân trẻ tuổi kia nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu thì chỉ tay nói: "Chính là cô nương kia! Lần trước nàng ta đi cùng với Thánh Nữ! Nàng ta cũng nghe thấy đám trẻ gọi Thánh Nữ là nương! Không tin thì có thể đi hỏi nàng ta."
"Cô nương! Cô nương!"
Mọi người lao vê phía trước!
Hộ vệ của Trình gia vội vàng ngăn cản người.
Toàn Thúc dùng giọng điệu xem trò vui nói: "Tiểu tiểu thư, chúng ta vẫn nên tránh đầu sóng ngọn gió, đổi ngày khác lại đi."
Tô Tiểu Tiểu vui mừng trước tai họa của người khác, cười nói: "Cũng chẳng phải ta bị người ta đến nhận nương, ta sao phải tránh? Đi"
"Không được đi!" Thánh Nữ lạnh giọng nói.
Tiểu nha đầu này với nàng ta cực kỳ khó chịu, một khi đi ra ngoài, không chừng lại nói linh tinh cái gì đó.
Người khác đồn, thì còn có thể coi là tin đồn.
Nhưng nàng ấy là thiếu chủ Trình gia, một câu nói của nàng ấy có thể khẳng định chắc chắn rồi.
Vị thẩm tử kia lại nói: "Rốt cuộc thì có phải hài tử của Trình gia các người không? Mấy người cũng nên xuất đầu lộ diện rồi chứ! Bỏ mấy đứa nhỏ này ở đây là ý gì?" Ba đứa nhỏ: "Nương."
Tô Tiểu Tiểu nhìn Thánh Nữ cười nói: "Gọi cô là nương rồi, mau đi đón con trai đi kìa"
Trong đám đông đột nhiên có người gọi nói: "Bọn chúng rốt cuộc thì gọi ai là nương vậy? Là Thánh Nữ hay là nha đầu kia?"
Người nói vô tình người nghe có ý.
Quản sự Bàng nhìn Tô Tiểu Tiểu từ trên xuống dưới, ánh mắt đột nhiên lóe lên: "Thánh Nữ, có thể nói chuyện riêng chút được không."
Thánh Nữ và ông ta lùi lại vài bước.
"Chuyện gì thế?" Thánh Nữ trầm giọng hỏi.
Bàng quản sự nhỏ giọng nói: "Thánh Nữ, cái ngày mà bọn họ gọi nương, Trình Tô có phải cũng ở đó không?"
Thánh Nữ nói: “Vậy thì sao?”
Bàng quản sự mỉm cười: "Vậy thì dễ rồi, bọn chúng không phải gọi ngài mà là Trình Phương!"
Thánh Nữ cau mày: "Ông muốn đem cái nồi này đẩy sang cho nàng ta? Ba đứa nhỏ này mới ba bốn tuổi, ông cảm thấy Trình Tô có thể sinh ra mấy đứa nhỏ lớn như vậy được à? Muốn ụp nồi thì cũng phải có não chút chứ."
Bàng quản sự nói: "Ai nói nhất định phải là thân sinh ra chứ?"
Thánh Nữ nói: "Nàng ấy chưa thành thân, trên hộ tịch viết rõ ràng."
Bàng quản sự tính toán nói: "Có thể đính hôn, vị hôn phu là một người góa vợ đã có con, tam thư lục lễ đã xong, chỉ thiếu một bước là bái đường thôi."
Thánh Nữ ngập ngừng một chút: "Vậy cũng phải tự nàng ấy thừa nhận mới được chứ, nếu không người ta đều ta hắt nước bẩn lên người nàng ta."
Một số tin đồn có thể tạo, một số thì không.
Quản sự Bàng vuốt râu: "Vậy chỉ có cách mời đại gia ra mặt thôi."
Một khắc sau.
Tô Tiểu Tiểu và Tạ Vân Hạc xuất hiện ở phòng khách Trình gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận