Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2879: Tiểu Tiểu Phúc Hắc 1

Chương 2879: Tiểu Tiểu Phúc Hắc 1Chương 2879: Tiểu Tiểu Phúc Hắc 1
Sau hai khắc, Vệ Đình, Quỷ Phố, Vệ Lục Lang. Lăng Vân, Cảnh Dịch và Thiên Dao sư huynh đã khỏi bệnh, suốt đêm khởi hành tới Sát Thủ Minh.
Cung chủ và Vệ Tư, Vệ Thanh ở lại bảo vệ Bách Hoa Cung.
Người như Giang Quan Triều vô cùng mang thù, người tự ý xông vào Sát Thủ Minh bao gồm cả Lăng Vân, tất cả đều bị hắn ta coi thành cái đinh trong mắt.
Bởi vậy, cho dù Lăng Vân là con ruột của Hạ Hầu Khanh cũng đừng hi vọng Giang Quan Triêu sẽ cho Vân Lãm mặt mũi.
“Bao nhiêu phần thắng?”
Quỷ Phố hỏi.
"Không biết." Vệ Lục Lang lắc đầu.
Quỷ Phố: "Ta đang hỏi Tiểu Thất."
Vệ Lục Lang: "Ồ”"
Vệ Đình nói: "Chưa đến ba phần."
Quỷ Phố nhíu mày: "Giang Quan Triều cố chấp như vậy?"
Vệ Đình: "Ta chỉ nhìn xem Giang Quan Triêu có bao nhiêu phần thắng."
Quỷ Phố: "..."
Vệ Đình nói: "Giang Quan Triều cầm cự với Lăng Vân có thể nói chưa tới một phần."
Quỷ Phố và Vệ Lục Lang hít khí lạnh.
Cảnh Dịch: "Vậy nếu thành chủ thật sự truyền chủ vị cho Lăng Vân, Giang Quan Triều cũng sẽ không nghe lệnh Lăng Vân sao?"
Vệ Đình suy nghĩ, nói: "Nếu thực sự có một ngày như vậy, có lẽ sẽ nghe nhưng khiến hắn trợ giúp Lăng Vân đi tranh đoạt vị trí thành chủ, hắn tuyệt đối sẽ không thể đáp ứng dễ dàng."
Vệ Lục Lang bĩu môi: "Không bằng để hắn bị Hạ Hầu Nghi giết!"
Nói là nói vậy, thực ra trong lòng hắn ta hiểu, Giang Quan Triều còn thì Sát Thủ Minh còn, Giang Quan Triều chết, Sát Thủ Minh sẽ trở thành vật trong tay của Hạ Hầu Nghi.
Cái nào ít hại thì chọn cái đó.
"Vì sao là chuyện không thể mà các ngươi vẫn muốn kiên trì làm?”
Lăng Vân nghe vậy mở miệng. Quỷ Phố tùy tiện nói: "Đây là sĩ khí của Vệ gial"
Vệ Lục Lang nắm tay!
Cảnh Dịch cũng nắm tay!
Vệ Đình vui mừng nhìn sang hắn ta: nhi tử thật ngoan.
Cảnh Dịch đen mặt: rút kiếm!
Đêm đen gió lớn.
Một chiếc xe ngựa nhanh chóng rời khỏi phủ thành chủ, tới được Sát Thủ Minh nhất định phải đi trên đường.
Xe ngựa xóc nảy dữ dội, ruột Thường quản gia rất nhanh đứt đoạn.
Thương Lang đỡ lấy ông ta nói: "Cha nuôi, hay chúng ta nghỉ một lát đi?"
Thường quản gia tái nhợt nghiêm mặt nói: 'Không được... nhị thái gia đã biết vị trí của ấn thành chủ, tất sẽ không ngừng chạy tới Sát Thủ Minh. Chúng ta không thể để bọn chúng đến trước!"
Thương Lang ý vị thâm trường nhìn ông ta một cái: "Nhưng khổ cho cha nuôi."
Thường quản gia đau đớn che bụng: "Không còn cách nào... mạng già này của ta... chết không tiếc..."
Thương Lang cười lạnh.
Sau khi đám người Vệ Đình xuất phát, Tô Tiểu Tiểu nằm trên giường, lăn qua lăn lại không ngủ được.
Nghĩ đến câu nói trước khi đi của Vệ Đình, tai Tô Tiểu Tiểu tê dại, ôm gối đầu lăn qua lăn lại.
Trong viện, Sát Nô chơi ném Vệ Tiểu Bảo lên cao, Vệ Tiểu Bảo cười khanh khách.
Tô Tiểu Tiểu ném gối đầu đi, xuống giường, đi tới cửa phòng rồi đi ra ngoài.
Cách vách phòng, Thánh Nữ mở mắt ra cũng xốc chăn lên đi ra.
Tô Tiểu Tiểu dẫn Thánh Nữ đi tới địa lao Bách Hoa Cung.
Trong địa lao trước mắt chỉ giam một phạm nhân Lục Y Hoa Khôi đến từ Tuý Sinh Mộng Tử Các.
Tô Tiểu Tiểu đã biết tên của nàng, gọi là Thanh Nhi.
Công lực của nàng ta bị Thánh Nữ hút một phần, để lại cho nàng ta một nửa chủ yếu là vì chống lại năng lượng thiêu đốt trong cơ thể nàng ta nếu không nàng ta đã sớm đi đời nhà ma.
Nàng ta ở địa lao Bách Hoa Cung được ăn ngon uống tốt, từng ngày trôi qua mặt cũng mượt mà.
Lúc Tô Tiểu Tiểu nhìn nàng ta, nàng ta đang ngồi xếp bằng dưới đất, vẻ mặt khổ đại cừu thâm mà véo thịt trên eo mình.
"Khu."
Tô Tiểu Tiểu lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận