Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2140: Uy Nghiêm Của Chiến Thân! 1

Chương 2140: Uy Nghiêm Của Chiến Thân! 1Chương 2140: Uy Nghiêm Của Chiến Thân! 1
Người đàn ông vốn đang kích động đến mức nghẹn ngào vì nhìn thấy ánh sáng ban ngày lại bị Vệ Tư đánh bay cảm xúc!
Tô Tiểu Tiểu sờ sờ sống mũi của mình, có chút không đành lòng khi xen vào bọn họ: "Ừm thì, chúng ta nên đi thôi nhỉ? Trời gần sáng rồi."
Người đàn ông trừng mắt nhìn Vệ Tư, tức giận đứng dậy, phủi bụi đất và cỏ vụn trên tay áo.
Họ không đi theo con đường họ đã đến, đây là một con đường nhỏ cách đường chính thức một dặm.
Tô Tiểu Tiểu nói với người đàn ông không cần làm gì cả, cứ để Vệ Tư làm giúp cho.
Tô Tiểu Tiểu vẫn khá ổn, nàng đã uống thuốc an thai nên thân thể khá ổn.
Người đàn ông này đã bị giam cầm nhiêu năm, chỉ mới bước được vài bước mà chân như bị nhét đầy chì.
Vệ Tư khiêng người đứng lên.
Đầu của người đàn ông bị dốc xuống, máu đồn lên não, mặt đỏ bừng.
Cha không để ông ấy ngồi ghế tre sau lưng được ạ?
Vệ Tư: Chỗ ngồi đặc biệt chỉ dành cho con dâu.
Vốn dĩ theo kế hoạch, bọn họ định đợi Thánh nữ vào núi, thừa dịp hỗn loạn để trốn khỏi hâm mỏ, không ngờ Vệ Đình lại ra tay trước, khiến bọn họ chạy trốn vô cùng thuận lợi, ngay cả Tô Tiểu Tiểu cũng không thể tin được.
Ngay khi Tô Tiểu Tiểu cho rằng chuyến này dễ dàng quá thì một chuyện bất ngờ đã xảy ra.
Phong lão gia tử vào trấn uống rượu mua vui, trời gần sáng mới trở vê.
Ông ta mang theo hơn chục hộ vệ, không ngờ gặp được đám người Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Tư đã thay y phục dạ hành, bôi bùn lên mặt để che đi vẻ ngoài ban đầu.
Người đàn ông trên vai Vệ Tư đeo một chiếc mặt nạ, nhưng đó không phải là một chiếc mặt nạ răng nanh cường điệu mà là một chiếc mặt nạ nửa mặt màu bạc, rất phổ biến trên thị trường.
Trông như bao người bình thường khác.
Sao hết lần này đến lần khác cứ đụng phải Phong lão gia tử.
Phong lão gia tử cho thị vệ ngăn họ lại.
"Ngươi là người nào?" Thị vệ kiêu ngạo hỏi.
Tuy rằng Tô Tiểu Tiểu mặc trang phục nam nhân, nhưng một khi mở miệng thì bí mật sẽ bị bại lộ. Người đàn ông càng không thể lên tiếng, Phong lão gia tử sẽ nhận ra giọng nói của ông ấy.
Về phần Vệ Tư, thần trí ông ấy nửa tỉnh nửa mê nên không nói chuyện được.
Không còn cách nào tránh khỏi nên Tô Tiểu Tiểu nháy mắt với cha chồng.
Vệ Tư bước tới, đá tên thị vệ vừa hỏi câu kia xuống ngựa.
Phong lão gia tử sửng sốt, tức giận nhìn Vệ Từ: "Bắt hắn lại cho ta!"
Chín tên thị vệ còn lại lao tới, rút kiếm chém Vệ Tư.
"Nhiều người như thế có đấu lại được không?" Người đàn ông hỏi."Trong đó có mấy người là cao thủ ẩn mình đấy."
Cao thủ ẩn mình là thị vệ bí mật của khu mỏ, bọn họ có võ công cao cường và rất giỏi giết chóc.
Tô Tiểu Tiểu đã chứng kiến cha chồng nhà mình đánh bại hơn chục cao thủ ẩn mình chắc chắn, những người này không thể làm khó được cha chồng.
Đúng như dự đoán, chín tên thị vệ lần lượt ngã xuống.
Phong lão gia tử thấy tình hình không ổn, cũng không quan tâm đến việc phải điều tra mấy người này mà lợi dụng lúc hỗn loạn chật vật bỏ chạy.
Lúc này đang cấp bách nên Vệ Tư không đuổi theo.
Phía chân trời xuất hiện một vệt trắng màu bạc.
Sắc mặt người đàn ông đột nhiên tái nhợt, mồ hôi lạnh toát ra trên trán, không thể mở mắt.
Vệ Tư nhìn ông ấy một cách kỳ lạ.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không ổn rồi! Ông ấy bị nhốt trong hầm mỏ quá lâu, không thể thích ứng ngay với ánh sáng ban ngày. Chúng ta phải nhanh chóng đưa ông ấy đi!"
Vệ Tư cởi áo choàng của mình ra, mặc vào cho người đàn ông.
Ba người họ tiếp tục lên đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận