Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 675: Cong Lao 3

Chuong 675: Cong Lao 3Chuong 675: Cong Lao 3
"Hồ tiểu thư, còn chưa chúc mừng." Lâm Như Nguyệt cười nói.
Tô Tiểu Tiểu người vô tình nghe người bát quái, cầm xiêm y đi sương phòng của mình.
Nhưng mấy người ở trong sân, cách mấy bước, kẻ điếc cũng có thể nghe được các nàng đang nói cái gì.
"Chúc mừng ta cái gì?" Hồ Bích Vân mỉm cười hỏi, tựa hồ nghe không hiểu Lâm Như Nguyệt lời nói hàm nghĩa.
Lâm Như Nguyệt nói: "Hồ thái y thăng Viện Phán, ngày sau chính là hông nhân trước mặt bệ hạ, Hồ tiểu thư cũng là thiên kim Viện Phán."
Viện Phán đứng đầu chúng y quan, chấp chưởng toàn bộ Thái Y Viện, quyền lợi này có thể nghĩ.
Thân phận của Hồ Bích Vân nước lên thuyền cao cũng sẽ đi theo, tương lai đối tượng làm mai đều có thể không bình thường.
Hồ Bích Vân mỉm cười, khiêm tốn nói: "Thiên kim với không thiên kim gì, mọi người đều là đồng học. Còn nữa, cũng là ít nhiều nhờ Hoàng Hậu nương nương nâng đỡ."
Mọi người nghe đến đó, trong lòng biết sáng sớm nghe đồn không giả, Hồ thái y trị hết mặt cho công chúa Tĩnh Ninh, Hoàng Hậu nương nương cao hứng, đi đề ra một miệng với bệ hạ, bệ hạ đề bạt Hồ thái y làm Viện Phán.
Vương tiểu thư hỏi: "Hồ tiểu thư, thuốc phụ thân ngươi nghiên cứu chế tạo còn không? Ta có thể tìm ngươi mua một lọ hay không?”
Hồ Bích Vân ôn nhu cười: "Mọi người đều là đồng học, nói tiền chính là xa lạ, ta trở về hỏi phụ thân một chút, nếu có, ta lấy một lọ đưa ngươi."
Vương tiểu thư thân thiết nâng cánh tay nàng ta: "Hồ tiểu thư, ngươi thật tốt."
Lâm Như Nguyệt nói: "Hồ tiểu thư, có thể cũng đưa cho ta một lọ hay không?”
Hồ Bích Vân cười nói: "Nếu trong nhà có bao nhiêu, đương nhiên không thành vấn đề, các ngươi còn có ai muốn?"
"Tai"
"Ta cũng muốn!"
Hôm nay thiên kim nổi bật nhất là Hồ Bích Vân.
Công chúa Tĩnh Ninh cũng là tới cung học mới nghe nói việc này.
Công chúa Tĩnh Ninh nhíu mày.
Nàng ấy cảm thấy mặt mình không phải bởi vì thuốc của Hồ thái y mới có chuyển biến tốt đẹp, nhưng trước mắt nàng ấy xác thật cũng không có chứng cứ. Rốt cuộc, ở trước khi dùng thuốc tiểu nha đầu đưa cho mình, nàng cũng bôi thuốc mới của Hồ thái y.
Tiểu nha đầu nhất định oan ức hỏng rồi, câm thuốc tốt tới ninh bo mình như vậy, ai mà muốn công lao bị người mạo nhận.
Vẫn là nàng ấy đi nói với mẫu hậu—
Nàng không thể ở dưới tình huống không đủ chứng cứ, tự nhiên đi đánh mặt mẫu hậu nàng ấy.
Chỉ có thể đền bù cho tiểu nha đầu từ nơi khác.
Vì thế, giữa trưa Tô Tiểu Tiểu lại nhận được lời mời của công chúa Tĩnh Ninh.
Nhìn bóng dáng hai người rời đi, Tân Yên Nhiên hơi nhíu mày.
Vì chọc tiểu nha đầu vui vẻ —
Trên thực tế năm nay công chúa Tĩnh Ninh mười bảy, chỉ lớn hơn Tô Tiểu Tiểu một tuổi mà thôi.
Công chúa Tĩnh Ninh không đi Khôn Ninh Cung, mà là chọn địa điểm cơm trưa ở đình hóng gió hồ Thái Dịch.
Trời trong nắng ấm, hồ Thái Dịch bích ba lân lân, cách đó không xa gieo trông một rừng đào sáng lạn.
Ngửi mùi hoa, nghe tiếng đàn lượn lờ, có một hưởng thụ khác.
Công chúa Tĩnh Ninh gỡ khăn che mặt trên mặt xuống, nới với Tô Tiểu Tiểu: "Ngồi."
Tô Tiểu Tiểu nhìn nhạc sư ngồi ở một bên đánh đàn, thâm nghĩ công chúa chính là khí phái, ổn thỏa nhà ăn âm nhạc phiên bản cổ đại.
Đồ ăn hôm nay cũng rất đặc sắc, là dùng nước đào ủ nướng cá, cộng thêm bánh hoa đào ngọt thanh ngon miệng, ngọt mà không ngán, dầu cũng không nhiều lắm.
Tô Tiểu Tiểu ăn cũng không tệ.
Công chúa Tĩnh Ninh thực sự không rõ, sao sẽ có người ăn cơm ngon như vậy, rõ ràng ăn cũng không thô tục, nhưng chính là một miếng một, quai hàm phình phình, miệng nhỏ bóng dầu, khiến người phá lệ có cảm giác muốn ăn.
Nàng ấy lại ăn thêm nửa chén cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận