Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2691: Kiêu Ngạo Thị Uy 2

Chương 2691: Kiêu Ngạo Thị Uy 2Chương 2691: Kiêu Ngạo Thị Uy 2
Kỳ trưởng lão vội vàng nói với nàng: "Buổi chiều nay Thiên Dao không có việc gì, buổi tối thân thể có chút nóng nhưng cũng không đến nỗi tệ, nhưng chỉ mới vừa rồi thì đột nhiên lại trở nên nghiêm trọng”
Thần sắc của Tô Tiểu Tiểu trở nên ngưng trong mà nhìn về phía Thiên Dao.
Điêu không muốn rốt cuộc cũng đã xảy ra, sốt cao ngất lịm là một dấu hiệu rất nguy hiểm.
Cho nên hắn cần được hồi sức ngay lập tức.
“Hạnh Nhi.”
"Tiểu thư!"
Hạnh Nhi đặt hòm thuốc ở trong tay lên chiếc ghế gỗ cạnh giường rồi nói với bốn vị trưởng lão: "Các vị trưởng lão, tiểu thư nhà ta phải cấp cứu người bệnh, cho nên chúng ta sang phòng bên cạnh đợi đi."
Mấy người có chút chần chờ.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Xin bốn vị trưởng lão yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức để cứu Thiên Dao sư huynh trở về!"
Nghi trưởng lão thở dài nặng nề: "Thiên Dao giao cho ngươi."
Nàng mang theo Phùng trưởng lão, Nhạc trưởng lão và Kỳ trưởng lão đi vào trong viện chờ.
Thiên Dao là đệ tử trẻ tuổi có thiên phú cao nhất và cũng khắc khổ nhất, không chỉ có cung chủ đặt nhiều hy vọng vào hắn ta mà ngay cả mấy người các nàng cũng cực kỳ coi trọng hắn ta.
Nếu không phải xảy ra loại tai họa bất ngờ này, hắn ta đã có thể tranh tài cao thấp với các đệ tử của Sát Thủ Minh
Tất nhiên, cho dù không nói đến bản nhân thiên phú và nỗ lực của hắn ta, chỉ cần là đệ tử của Bách Hoa Cung thì các nàng đều sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ hắn ta.
Hạnh Nhi và Linh Âm đóng cửa lại cho Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu mở hòm thuốc ra.
Thuốc hạ sốt đã được sử dụng hết trong lần cuối cùng Thất đại phái tấn công Bách Hoa Cung, cho nên nàng phải nhanh chóng đi vào phòng thuốc để lấy thuốc.
Mà việc này cứu Thiên Dao trở vê, không chỉ cứu được một mạng người, mà còn muốn hắn ta khỏi bệnh hoàn toàn và không để lại di chứng, quãng đời sau này đều có tôn nghiêm sống đến cuối đời.
Tuy nhiên với tình trạng hiện tại của Thiên Dao đối với nàng mà nói thì đây chắc chắn là một thử thách rất lớn. Trong quá trình giải cứu, Thiên Dao đột nhiên ho khan, nôn ra một lượng máu lớn không nói mà còn làm rách miệng vết thương đã khâu xong.
Trên đôi găng tay của Tô Tiểu Tiểu dính đây máu tươi, những giọt mồ hôi lớn từ trên trán của nàng theo gương mặt chảy xuống, khiến cho toàn thân nàng ướt đẫm mồ hôi.
Mắt thấy thời gian từng chút một trôi qua, bốn vị trưởng lão đều ở trong sân lộ ra vẻ lo lắng cho Thiên Dao và Tô Tiểu Tiểu.
Kỳ trưởng lão nhìn bầu trời xám xịt: "Nghi sư tỷ, trời cũng sắp sáng rồi."
Nghi trưởng lão mang theo vẻ lo lắng mà liếc nhìn cánh cửa đóng kín.
Một bên là đệ tử cân được cứu, một bên là Nhị thiếu phu nhân gánh vác sứ mệnh.
Mà điều này cũng làm nàng ta cảm thấy rất bối rối.
Điều quan trọng là nàng ta không biết nhị thiếu phu nhân sẽ chọn gì.
Sau nửa đêm hồi sức, Thiên Dao cuối cùng cũng khôi phục một chút ý thức.
Hắn ta mơ mơ màng màng mở mắt ra, sau đó nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu đang bận rộn ở bên mép giường, cuối cùng là yếu ớt nói: "hị thiếu phu nhân..."
"Huynh tỉnh rồi."
Tô Tiểu Tiểu đổi thuốc cho hắn ta."Trước đừng nói chuyện, cứ nằm nghỉ ngơi đã."
Đôi mắt của Thiên Dao quét qua tờ giấy dán cửa sổ dần dân mờ đi: "Không cần... lo lắng cho ta...
Tô Tiểu Tiểu đo nhiệt độ cho hắn ta: "Mặc kệ huynh sao được?"
"Ta ... Ta không muốn... Liên lụy..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận