Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2305: Tân Thương Lan Bá Khí 1

Chương 2305: Tân Thương Lan Bá Khí 1Chương 2305: Tân Thương Lan Bá Khí 1
Thái hậu nói với con dâu: "Hoàng hậu, con cùng ai gia ra ngoài dạo một chút."
Hoàng hậu ngầm hiểu: "Vâng, mẫu hậu."
Thái hậu lại nói với Tô Tiểu Tiểu nói: "Làm phiên ngươi một chuyến rồi, ngươi là phụ nữ có mang vất vả, ai gia cho người đưa ngươi về phủ."
Công chúa Tĩnh Ninh mở miệng: "Hoàng tổ mẫu, để Tĩnh Ninh đưa Vệ phu nhân về."
"Cũng được.'
Thái hậu khẽ gật đầu, cùng hoàng hậu đi ra ngoài.
Bà ấy dặn dò vài câu ở cửa, Tiêu Độc Nghiệp và Tiêu Thuấn Dương, Tiêu Trọng Hoa đi vào.
Tiêu Độc Nghiệp chỉ nói chuyện với công chúa Tĩnh Ninh.
Thái độ của Tiêu Thuấn Dương đối với công chúa Huệ An thái độ cũng không còn thân thiết giống như lúc trước nữa.
Bởi vì Cảnh Tuyên Đế bị bệnh, tiếp theo đây chắc chắn là một vở kịch đoạt đích, công chúa Tĩnh Ninh và hoàng hậu là hai thế lực mà Tiêu Độc Nghiệp nhất định phải có được.
Còn Tiêu Thuấn Dương bởi vì bị bọn người Vệ Đình gài bay ở Nam Cương, hắn ta vô cùng nghi ngờ Huệ An cũng bị đồng đảng của Vệ Đình đưa đi.
Người muội muội này sớm đã nghiêng về phía Vệ gia rồi.
Tiêu Trọng Hoa đi tới, đưa cho công chúa Huệ An một cái khăn: "Muội về trước đi, sau này ta sẽ đến thăm muội."
"Ừm"
Công chúa Huệ An nhận lấy chiếc khăn, cùng công chúa Tĩnh Ninh, Tô Tiểu Tiểu một đường ra khỏi Càn Thanh Cung.
Cảm xúc của nàng ta rất sa sút.
Những ngày tháng không buồn không lo trước kia, hình như không trở về được nữa rồi.
Ba người ca ca đã từng rất thân thiết của nàng ta, bây giờ cũng chỉ còn lại tam ca thôi.
"Tĩnh Ninh, ngươi không buồn sao?" Nàng ta hỏi.
Công chúa Tĩnh Ninh nói: "Buồn chuyện gì? Phụ hoàng bị bệnh, hay là thái độ của ca ca?”
"Cả hai." Công chúa Huệ An nói.
Công chúa Tĩnh Ninh bình tĩnh nói: "Buồn bã cũng không thể thay đổi được gì, tất cả đều là lựa chọn của con người."
Phụ hoàng muốn uống tiên đan trường sinh bất lão, có khuyên cũng vô dụng, cuối cùng lại hại bản thân. Đây là lựa chọn của ông ấy.
Ba người ca ca muốn tranh đoạt hoàng vị, cuối cùng sẽ có một ngày thủ túc tương tàn.
Đây cũng là lựa chọn của bọn họ.
"Muốn đi cùng không?" Công chúa Tĩnh Ninh nhàn nhạt hỏi.
"Cái gì?" Công chúa Huệ An rưng rưng nhìn về phía nàng ấy.
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn hốc mắt sưng đỏ của nàng ta, nói: "Đưa tiểu tùy tùng của ngươi vê.
Công chúa Huệ An lau nước mắt: "Muốn."
Ba người ngồi lên xa giá của công chúa Tĩnh Ninh.
Công chúa Huệ An lườm Tĩnh Ninh một cái nói: "Ngươi thừa nhận nàng ta là tiểu tùy tùng của ta rồi?"
Tô Tiểu Tiểu muốn cười.
Công chúa Tĩnh Ninh tức giận nói: "Ngươi vô lại như vậy, người khác có thừa nhận hay không liên quan gì sao?"
Công chúa Huệ An hừ một tiếng: "Đương nhiên không liên quan, còn nữa, ta không có vô lại! Ngươi mới vô lại! Trả tiểu kim khố của ta cho tal"
Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc: "Họa Họa, ngài tặng tiểu kim khố cho công chúa Tĩnh Ninh à?"
Không đợi công chúa Huệ An cứu vãn thể diện, công chúa Tĩnh Ninh đen mặt: "Ngươi gọi nàng ta là gì?'
Tô Tiểu Tiểu: "Họa... Họa?"
Tiêu rồi.
Ở Nam Cương gọi quen rồi.
Hậu viện lại sắp bốc cháy rồi.
Công chúa Huệ An kéo cánh tay của Tô Tiểu Tiểu cánh tay, khoe khoang nói: "Tiểu tùy tùng của ta, thích gọi thế nào thì gọi thế ấy!"
Mắt của công chúa Tĩnh Ninh xoèn xoẹt như đao.
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt mấy cái: "Ninh Ninh."
công chúa Tĩnh Ninh:
Công chúa Huệ An trải qua một ngày vô cùng hao tổn tinh thần, khi xe ngựa đến phủ hộ quốc công, nàng ta đã tựa vào vai Tô Tiểu Tiểu ngủ thiếp đi.
Xe ngựa dừng lại.
Tên đánh xe muốn bẩm báo, công chúa Tĩnh Ninh liếc mắt ra hiệu hắn ta im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận