Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2017: Vach Tran 1

Chuong 2017: Vach Tran 1Chuong 2017: Vach Tran 1
Người đàn ông đó nhìn Vệ Đình một cách kỳ lạ, vậy mà lại có người nguyện ý đẩy xe giúp hắn, hắn câu mà không được.
Vệ Đình đẩy xe, Tô Tiểu Tiểu giả vờ giúp hắn một tay.
Hai người họ ngầm hợp tác và đi về phía bên trong mỏ.
Trên đường đi, cả hai gặp nhiêu nô lệ khai thác mỏ, hầu hết đêu mặc quân áo rách rưới và rất gầy gò.
"Cuộc sống của họ không tốt lắm."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta nghe Toàn thúc nói rằng khi Trình lão gia còn sống, trong hầm mỏ không có nô lệ khai thác mỏ, chỉ có công nhân dài hạn và công nhân ngắn hạn, kiếm tiên bằng chính sức lực của mình. Sau khi khu mỏ được tam gia nhà Tiết, Phong, Mộc gia kiểm soát, tình hình dần thay đổi. Tất cả công nhân đều bị bóc lột trở thành nô lệ cho khu mỏ."
Vệ Đình đẩy xe: "Họ tự nguyện?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Ừm, nếu muốn tiếp tục làm việc trong mỏ thì có thể ký giấy chứng nhận nô lệ, bán mình được một khoản tiền. Ai không muốn làm nô lệ sẽ bị đuổi đi khỏi mỏ. vì nhiều lý do khác nhau. Sau này, họ sẽ đơn giản mua nô lệ mỏ từ bên ngoài."
Vệ Đình chú ý tới động tĩnh xung quanh, bình tĩnh hỏi: "Trực tiếp mua người từ phòng giam sao?"
"Chàng hiểu chuyện nhanh đấy."
Tô Tiểu Tiểu nhìn hắn với vẻ ngưỡng mộ,'Phải đến hơn một nửa, hầu hết tử tù trong phòng giam đều bị đày đến đây làm nô lệ khai thác mỏ."
Vệ Đình liếc nhìn cô: "Đây chính là lý do nàng phải lấy lại khu mỏ sao?”
Tô Tiểu Tiểu dừng lại một chút: "Điêu đó không đúng. Khu mỏ vốn thuộc về Trình gia, ta lấy lại cho nãi nãi cũng không có gì khó hiểu."
Nàng không phải là Bồ Tát cũng không phải là chúa cứu thế.
Nàng chỉ nghĩ rằng làm người thì nên yêu tiên và kiếm tiên một cách đúng đắn.
Vệ Đình không nói gì.
Nàng luôn nói rằng hắn là người khó tính, nhưng căn bản nàng cũng vậy?
Thế giới quá rộng lớn, nàng chỉ có thể làm những gì có thể để bảo vệ công lý nhỏ bé trong lòng mình.
Nàng nghĩ mình chẳng có gì đặc biệt cả.
Nhưng không biết có bao nhiêu người đã được nàng cứu.
Tiếp tục đẩy chiếc xe trống có hơi dễ thấy nên Vệ Đình đã chất một ít ván và đá vào đó. Hai người họ cố gắng hết sức để tránh những người bảo vệ đang tuần tra và dần dần tiến về phía trước dọc theo tuyến đường được hiển thị trên bản đồ.
Khi họ rẽ qua một khe núi, Vệ Đình đã ném chiếc xe đẩy vào đó.
Mỏ vẫn còn hơi xa, may sao Trình Tang đủ thông minh để nhớ đường đi quanh co.
Càng đi vào sâu, hai người bắt đầu thi triển khinh công
Nếu không gặp phải lính canh tuần tra, Tô Tiểu Tiểu sẽ tự mình làm việc đó.
Cứ như vậy đi được mười lăm phút, Vệ Đình kinh ngạc phát hiện kỹ năng của nàng đã tiến bộ rất nhiều.
"Gần đây nàng có luyện khinh công ở Trình gia không?”
Vệ Đình hỏi.
"Không có." Tô Tiểu Tiểu nghi hoặc, Sao đột nhiên chàng lại hỏi như vậy?”
Vệ Đình lạnh lùng nói: 'Không có việc gì.
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt: "Chàng có nghĩ rằng khinh công của ta tốt hơn trước không?"
Vệ Đình không thừa nhận cũng không phủ nhận điều đó.
Tô Tiểu Tiểu kỳ quái nói: "Xem ra không phải là ta tưởng tượng, ta còn tưởng rằng mình lại giảm cân, trở nên nhẹ nhàng hơn. Kỳ quái nói, từ lân trước nhận được thánh nhân nội lực, toàn bộ cơ bắp, tĩnh mạch trong cơ thể đều có đã thay đổi. Có vẻ như tất cả chúng đã được kết nối với nhau."
Vệ Đình giật giật khóe miệng.
Tô Ly bị thánh nhân tát một cái, mất đi một nửa sinh mệnh.
Tô Ly biết ngươi đã khai thông Nhâm Du kinh, thế nào cũng sẽ hộc máu.
"Có người đang đến!"
Vệ Đình kịp thời thu lại suy nghĩ, cùng Tô Tiểu Tiểu nhảy lên một cái cây lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận