Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2229: Khí Phách Trở Về, Huu Phu 1

Chương 2229: Khí Phách Trở Về, Huu Phu 1Chương 2229: Khí Phách Trở Về, Huu Phu 1
Tô Tiểu Tiểu nhất châm kiến huyết địa nói rằng: "Chàng không muốn tập luyện với Cừu tiền bối sao?"
Vệ Dinh:
Trình gia
Trình Tang hôn mê suốt cả đêm.
Uất Trì Tu đưa ba đứa bé đi tới ngõ Trường Lưu.
Mị Cơ ở bên giường chăm sóc Trình Tang.
Tông Chính Huy sớm đã cho người gọi ngự y tới.
Ngự y chẩn mạch cho Trình Tang, trước tiên sắc một chén thuốc.
Thế nhưng Trình Tang vẫn luôn bất tỉnh, chén thuốc uống không vào.
Ngự y vì vậy chỉ có thể châm cứu cho Trình Tang, nửa canh giờ một lần.
Tông Chính Huy đứng ở dưới hành lang, ánh mắt phức tạp.
Nội thị nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, nên trở về cung rồi."
Tông Chính Huy không nhúc nhích.
Nội thị liếc mắt về phía Tạ Vân Hạc, thấy ông ta không chú ý bên này, tiếp tục nhỏ giọng khuyên nhủ: "Ngài đã trông cả đêm, lát nữa còn phải thượng triều sớm."
Tông Chính Huy: "Bãi triều."
Nội thị: “..."
Mấy ngày trước đây thái hậu bảo ngài nghỉ triều một ngày để nghỉ ngơi, ngài không nghỉ, hôm nay ngược lại lại muốn nghỉ.
Được.
Nô tài đi truyền chỉ.
Tạ Vân Hạc cũng không biết Tông Chính Huy gọi ngự y tới, ông ta sai thôi quản sự khứ mời một vị đại phu có danh vọng ở vương đô.
Đại phu vừa mới vào nhà, liên nhìn thấy Trình Tang được đại phu châm cứu ở bên trong phòng, biến sắc lui ra.
Tạ Vân Hạc hỏi: "Đại phu, phu nhân ta bệnh tình như thế nào?"
Đại phu nghi ngờ nói: "Ngươi mời ngự y, còn gọi ta tới làm gì? Ngươi đây không phải là định làm khó ta sao?"
Ông ta cũng không dám đoạt mối làm ăn với ngự y, cũng không có bản lãnh đó, mang theo hòm thuốc đi đầu cũng không quay lại. Tạ Vân Hạc nhíu mày.
Nhất định là đại phu nhầm rồi.
Một kỹ nam, làm sao có thể mời được ngự y?
Đã quá trưa, nhưng Tông Chính Huy vẫn không rời đi.
Tạ Vân Hạc mặt lạnh đi tới trước mặt Tông Chính Huy, thị uy mà nói rằng: "Ở đây không có chuyện của người, người nên đi rồi có phải không? Trình gia cũng không phải nơi người có thể đợi."
Tông Chính Huy trực tiếp mặc kệ ông ta.
Tạ Vân Hạc nói với gã sai vặt bên người: "Ngươi, mời ra ngoài!"
"Ngài ấy là khách của ngoại tổ mẫu, ta xem ai dám động vào!"
Tô Tiểu Tiểu xuất hiện ở cửa.
Tạ Vân Hạc khẽ cau mày, quan sát từ trên xuống dưới nàng một lượt, thể hiện uy nghiêm của trưởng bối hỏi: "Ngươi đã đi đâu mấy ngày nay? Nhà cũng không quay về, còn ra thể thống gì nữa?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta không trở về, ngoại tổ phụ có phái người đi tìm không?”
Tạ Vân Hạc nghẹn họng.
Tông Chính Huy nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu, căng thẳng cả đêm thoáng buông lỏng: "Ngươi tới thật đúng lúc, mau đi xem ngoại tổ mẫu của ngươi một chút."
"Được.' Tô Tiểu Tiểu nhấc chân đi lên bậc.
"Thương thế có nặng không?" Tông Chính Huy lại hỏi.
"Không đáng ngại." Tô Tiểu Tiểu đáp.
Hai người này đang nói cái gì? Nha đầu kia bị thương sao?
Tạ Vân Hạc đang muốn mở miệng hỏi, Tô Tiểu Tiểu đã vào phòng, ông ta cũng muốn đi theo vào, bị Tô Tiểu Tiểu trực tiếp đóng cửa nhốt ở bên ngoài.
"Tiểu Tiểu." Mi Cơ đau lòng nói rằng,'Ngươi đã trở về rồi, Trình Tang bị Trình Liên kích thích đến bất tỉnh."
Ngự y đứng dậy, lui qua một bên.
Tô Tiểu Tiểu thực hiện lễ của van bối.
Ngự y cũng không dám nhận lễ của nàng, vội vàng nghiêng người né tránh.
Ngự y đã châm cứu cho Trình Tang cả đêm, cấp cứu rất kịp thời, mạch tượng của Trình Tang đã ổn định.
Tô Tiểu Tiểu kêu một tiếng nương.
Mí mắt Trình Tang giật giật. Mi Cơ kinh hi cười: "Có phản ứng! Có phản ứng!"
Tô Tiểu Tiểu cầm tay của Trình Tang, tiếp tục gọi bà: "Nương."
Trình Tang chậm rãi mở mắt.
Tô Tiểu Tiểu sờ lên trán bà, gạt sợi tóc che khuất mắt bà ra: "Người khá hơn chút nào không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận