Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1311: Kết Quả Giám Định 1

Chương 1311: Kết Quả Giám Định 1Chương 1311: Kết Quả Giám Định 1
Như vậy, có thể giải thích vì sao Hách Liên Nghiệp lại có địch ý với Vệ gia.
Ý niệm trong đầu hiện lên, Tô Tiểu Tiểu nói với Vệ Đình: "Thật ra, muốn biết hắn ta có phải là con ruột của tổ phụ chàng hay không, giám định một chút là có thể tra ra manh mối."
Tiểu quận chúa Tây Tấn đang chơi với Ngũ Hổ trong sân, đột nhiên hạ nhân bẩm báo Tần Tô đến.
Con ngươi tiểu quận chúa Tây Tấn sáng ngời, vội vàng cho người gọi Tô Tiểu Tiểu tới.
Tô Tiểu Tiểu đi cùng Vệ Đình.
Chẳng qua Vệ Đình đụng phải Hoàng nữ Tây Tấn ở tiền viện, hai người vừa đi vừa bàn chuyện công.
"Tần Tô!" tiểu quận chúa Tây Tấn nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu rất vui vẻ.
Tô Tiểu Tiểu cười cười: "Ngày mai phải đi hành cung, ta đến xem tiểu quận chúa bên này có cần hỗ trợ gì hay không, tiện thể mang thức ăn cho Ngũ Hổ."
Ngũ Hồ sắp bị nhổ sạch lông lập tức chấn động, tỏ vẻ mình còn có thể bị nhổ thêm một trăm lân nữa cũng không hối tiếc!
Tiểu quận chúa Tây Tấn ôm Ngũ Hổ nói: 'Không có gì phải hỗ trợ, mẫu thân đều cho người thu dọn thỏa đáng rồi, đi hành cung chơi có vui không?"
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Ta cũng chưa từng đi."
Tiểu quận chúa Tây Tấn nhớ lại, Hộ Quốc Công lưu lạc dân gian, Tần Tô cũng lớn lên trong dân gian.
Cô bé ngược lại là không bởi vậy mà nhìn không vừa mắt Tần Tô, mẫu thân cô bé từng dạy, anh hùng không hỏi xuất xứ.
Huống chi Tần Tô lớn lên ở nông thôn, cũng không ảnh hưởng tới việc Tần Tô lợi hại hơn người khác.
Tô Tiểu Tiểu chỉ vào con vẹt nhỏ màu lam trong lòng tiểu quận chúa Tây Tấn nói: "Tiểu quận chúa, Ngũ Hổ hình như muốn ra ngoài chơi."
Ngũ Hổ sững sờ.
Nó có muốn ra ngoài chơi không?
Rõ ràng nó chỉ muốn làm một chim ăn hạt thôi mal
Bây giờ làm một con vẹt càng ngày càng không dễ làm!
Ngũ Hổ võ cánh.
"Ngũ Hổ, ngươi muốn đi đâu?" Tiểu quận chúa Tây Tấn hỏi.
Tô Tiểu Tiểu nhìn sân của sứ thần Bắc Yên. Ngũ Hổ võ cánh bay qua.
Sứ thần Bắc Yên cũng đang thu dọn hành lý, một phần hành lý đã được chuyển đi trước thời hạn.
Thời cơ các nàng đến vừa vặn tốt, Hách Liên Nghiệp vừa ăn cơm xong đi ra ngoài, hạ nhân thu dọn xong bát đũa từ trong phòng hắn ta đi ra.
"Này! Sao ngươi lại tới đây? Lén lút trước cửa nhà cữu cữu ta là muốn làm gì?"
Tiếng quát của Triệu Khang Ninh xuất hiện sau lưng Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu thật ra cũng không biết gian phòng này là của ai, đang muốn hỏi, người nào đó sớm cho nàng đáp án, thật sự đúng như câu nói lúc buồn ngủ được đưa gối đầu, nếu không sao nói nàng có thể dựa vào nhổ lông Triệu Khang Ninh để đi lên đỉnh cao nhân sinh chứ?
Tô Tiểu Tiểu bất động thanh sắc đặt chén rượu xuống, nghiêng người sang, lộ ra tiểu quận chúa Tây Tấn bị chính mình che lại.
Một thoáng nhìn thấy tiểu quận chúa Tây Tấn, sắc mặt Triệu Khang Ninh trong nháy mắt trở nên nhu hòa, ngay cả giọng nói cũng dịu dàng: "Tiểu quận chúa, muội cũng ở đây, muội tới tìm ta sao?"
Tiểu quận chúa Tây Tấn lắc đầu: "Không phải, ta tới tìm Ngũ Hổ, a? Ngũ Hổ đâu rồi?"
Ngũ Hổ thấy một chủ nhân không có lương tâm đã đắc thủ, chắp cánh bay trở về trong lòng tiểu quận chúa.
Tiểu quận chúa Tây Tấn vui vẻ xoa đầu chim của nó: "Ngũ Hổ, lần sau đừng chạy loạn, biết chưa?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Tiểu quận chúa, nếu tìm được Ngũ Hổ rồi thì chúng ta trở về đi."
Đồ đạc đã tới tay, không cần phải đợi lâu nữa.
Triệu Khang Ninh từ lần trước sau khi thua Tô Tiểu Tiểu trong cuộc đấu đàn thù đã ghi hận Tô Tiểu Tiểu, trước mắt vốn không muốn để cho Tô Tiểu Tiểu dễ dàng rời đi, nhưng hết lần này tới lân khác Tô Tiểu Tiểu đều đi cùng tiểu quận chúa Tây Tấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận