Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 750: Sủng Tôn Cuồng Ma 2

Chương 750: Sủng Tôn Cuồng Ma 2Chương 750: Sủng Tôn Cuồng Ma 2
Lão hầu gia chắp tay: "Bệ hạ, đêm qua kinh thành tây giao đã xảy ra sự cố, chắc chắn ngài đã nghe nói."
Cảnh Tuyên Đế muốn nói trẫm vẫn chưa nghe...
Lão hầu gia: "Không nghe nói cũng không sao."
Cảnh Tuyên Đế cho rằng câu tiếp theo của lão hầu gia là thần nói cho ngài nghe.
Lão hầu gia: "Thân không phải vì việc này mà đến."
Cảnh Tuyên Đế: "..."
Lão hầu gia vô cùng trịnh trọng nói: "Chất ngoại tôn nữ của lão thần cũng ở hiện trường thi cứu, bận một đêm, thần tới xin nghỉ cho nàng."
Khóe miệng Cảnh Tuyên Đế co giật.
"Tân ái khanh thì sao?"
Ông ta nhìn về phía Tân Thương Lan.
Tần Thương Lan nghiêm mặt nói: "Lao thần cũng tới xin nghỉ cho tôn nữ."
Cảnh Tuyên Đế. "... !!"
Hai lão tướng sa trường các ngươi, sáng tinh mơ mặt trời mới mọc vào cung đánh thức trẫm, chính là vì cho tiểu nha đầu nhà các ngươi ngủ nướng?
Vậy giấc ngủ của trẫm thì sao?
Hai ngươi còn có biết làm thân tử hay không?
Còn có, biết hai ngươi cùng nhau vào cung diện thánh đáng sợ như thế nào không?
Lão tử còn tưởng biên quan muốn đánh giặc!
Cảnh Tuyên Đế tức đến cực điểm, trực tiếp chửi bậy ở trong lòng!
Cảnh Tuyên Đế đuổi hai người đi ra ngoài mà không hề lưu tình.
Sáng sớm bị hai lão này làm cho tức giận đến quá sức, cũng không có khả năng lại trở vê ngủ nướng.
"Không phải lão đại đã trở lại sao?" Cảnh Tuyên Đế hỏi.
Phúc công công vội nói: "Vâng, đêm qua đại điện hạ vào cung thỉnh an cho ngài, ngài nghỉ ngơi, đại điện hạ bảo nô tài đừng quấy ray ngài nghỉ ngơi, hôm nay hắn lại đến bái kiến ngài."
Cảnh Tuyên Đế nói: "Để hắn tiến cung một chuyến."
Phúc công công đồng ý: "Vâng."
Cảnh Tuyên Đế dừng một chút, lại nói: "Bao lão tam cũng tới một chuyến." Phúc công công cúi người: "Nô tài tuân chỉ."...
Hầm hiện trường vụ án nhìn quá mức ghê người, một ít là hài cốt hoàn chỉnh, mà một bộ phận khác do các nguyên nhân khác nhau nên bị tổn hại, cần khám nghiệm xương.
Khám nghiệm tử thi cho xương ở tại chỗ, bận đến sáng sớm ngày thứ hai, Kinh Triệu Phủ thấy bá tánh vây xem dần nhiều hơn, nên để người chuyển hài cốt trở ve nha môn trước.
Cuối cùng thì chuyện vẫn truyền ra ngoài.
"Nghe nói không? Dưới gác mái sửa một nửa kia là thật sự có quỷ!"
"Vậy mà ngươi cũng tin?”
"Bá bá ta tận mắt nhìn thấy! Quan sai nha môn đào ra hài cốt, bày đầy đất, đếm không hết kìa! Tất cả phía dưới đều là người chết, có thể không có quỷ sao?"
Trong trà lâu, mọi người bàn tán sôi nổi, có người tin cũng có người không tin, hiện trường lại loạn lên lân nữa.
Ám sát đêm qua bắn lên những bọt sóng nước lớn hơn kỳ án kinh thiên này, dù sao thì ám sát vào ban đêm không có bá tánh nhìn thấy.
"Sao người quan phủ đột nhiên đi nơi đó?"
Một thương nhân trong trà lâu hỏi.
Một tiểu tử nói: "Nghe nói là hai học sinh Quốc Tử Giám đánh nhau, đánh sụp gác mái, bọn họ bị đè ở dưới phế tích, nhóm quan sai chạy đến cứu người, kết quả đào ra những hài cốt đó. Một số quan sai bị thương, tất cả Nhân Tâm Đường đều bị thương!"
"Sao bị thương?”
"Không rõ ràng lắm..."
"Không phải là có quỷ đi..."
Có một số đồ vật truyền ra đã thái quá lên.
Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn không biết gì cả về việc này, nàng ngủ một giấc tới giữa trưa.
Trong mơ màng, nàng cảm nhận được có vật nhỏ lông xù xù gì đó đang cọ tới cọ lui ở trên má mình.
Nàng giơ tay sờ sờ.
Một đầu, hai đầu, ba đầu nhỏ.
"Nương!"
Đầu Đại Hổ cọ cọ lòng bàn tay nàng, kêu lên.
Nhị Hổ cũng đi cọ cọ.
Tiểu Hổ không cọ, quyết đoán nắm một cái tay khác của nàng đặt ở trên đầu nhỏ của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận