Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 872: Ai Cũng Vui Vẻ 2

Chương 872: Ai Cũng Vui Vẻ 2Chương 872: Ai Cũng Vui Vẻ 2
Đây không phải là một kẻ cặn bã, cho nên cậu bé luôn muốn cho mỗi hòn đá nhỏ trên thế giới có một ngôi nhà.
Tô Nhị Cẩu: "...
Sáng sớm, Vệ Đình đã đi ra ngoài, còn Tô Tiểu Tiểu không biết hắn đã làm giả vật chứng rồi, sau khi đưa ba con chim nhỏ cho bên chỗ của Lăng Vân, thì Tô Tiểu Tiểu đã đi đến y quán.
Nhân Tâm Đường ở bên cạnh luôn đông đúc, nhưng bọn họ đến đây không phải để chữa bệnh mà là đến để xem náo nhiệt.
Ông chủ của Nhân Tâm Đường đã bị bắt, còn Hồ viện phán cũng đã bị sa lưới rồi cho nên ở trong đầu quan tự khanh của Đại Lý Tự cũng đang tìm kiếm được thêm nhiều bằng chứng.
Tô Tiểu Tiểu chỉ liếc nhẹ một cái rồi tùy tiện đi theo một lối mà lên trên lầu.
Trong phòng sổ sách, Tôn chưởng quầy đang thảo luận cùng với Phù lang trung vê chuyện thảo dược.
Nhìn thấy nàng đi tới, ánh mắt của Tôn chưởng quầy sáng lên: "Tiểu Tô tới al
Sau khi trở nên quen thuộc thì tên gọi đều được thay đổi.
"Vâng ạ.' Tô Tiểu Tiểu gật đầu, và chào hỏi hai người bọn họ: "Tôn chưởng quầy, sư phụ."
"Ta gần như đã sẵn sàng ở đây rồi." Phù lang trung nói.
Hắn ta phải cùng Tô Tiểu Tiểu vào cung để châm cứu cho Thái hậu.
"Có thể đi vào đây rồi!"
Tôn chưởng quầy hét lên với người đang ở bên ngoài phòng.
Một thiếu nữ trang điểm như một y nữ đang bưng trà bước vào sau đó hành lễ với Tô Tiểu Tiểu: "Bà chủ."
Tô Tiểu Tiểu khẽ mỉm cười: "Đỗ Quyên."
Không sai, nàng ấy chính là Đỗ Quyên đã giả chết ngày hôm qua.
Đỗ Quyên vừa cởi bỏ khăn che mặt thì cũng làm lộ ra một nụ cười xinh đẹp.
Tô Tiểu Tiểu nói: " Chuyện lần này vất vả cho ngươi rồi."
Đỗ Quyên chưa bao giờ phản bội lại Tô Tiểu Tiểu, cũng chưa bao giờ bị Phù lang trung hay bất kỳ ai khác nhắm đến, cho nên mọi thứ chỉ là để cho người ngoài nhìn thấy mà thôi.
Đỗ Quyên vội vàng nói: "Tính mạng của Đỗ Quyên thuộc về bà chủ, vì bà chủ mà dốc sức, đó là bổn phận của Đỗ Quyên."
Tô Tiểu Tiểu lấy khế ước thư mua Đỗ Quyên từ chỗ bà Chu ra:
"Ngươi vì ta chết mà một lần rồi, sau này ngươi đã là người tự do. Nhưng thân phận của Đỗ Quyên cũng không còn nữa cho nên đã làm khó ngươi rồi."
Đỗ Quyên cười và lắc đầu: "Đỗ Quyên không phải tên thật của ta, là sau khi ta bị bán vào Giáo Tư Phường, họ đã đổi tên cho ta thành Đỗ Quyên. Thân phận này không có gì đáng phải lưu luyến, nói đến đây ta phải cảm ơn bà chủ rồi."
"Tên thật của ngươi là gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Đỗ Quyên nói: "Vân Tú, Trương Vân Tú."
Tô Tiểu Tiểu nghiêm nghị nói: "Từ giờ trở đi, ngươi sẽ là Trương Vân Tú. Còn chuyện hộ tịch ta lại nghĩ cách giúp ngươi.ˆ
Đỗ Quyên... giờ đã đến lúc gọi nàng ấy là Vân Tú.
Vân Tú liền kích động hành lễ: "Tạ ơn bà chủ!"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nếu như ngươi có kế hoạch khác..."
Vân Tú vội vàng lắc đầu: "Cái đó ta không có, bà chủ! Ta muốn ở lại Đệ Nhất Đường, ta thích nơi này, ta thích bà chủ, ta thích Oanh nhi, ta cũng thích dì Tào... mọi người đối với ta rất tốt..."
Thật sự rất tốt.
Ngay cả Tôn chưởng quầy người luôn yêu ghét xấu xa đều để lên trên mặt, thì thực sự cũng rất biết cách bảo vệ mỗi một người.
Nghĩ tới điêu gì đó, Vân Tú cúi đầu: "Chỉ là... Ta đã 'chết' một lần thì có phải sẽ mang đến phiên phức cho Đệ Nhất Đường không?”
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Bình thường mọi người đều đeo mạng che mặt cho nên sẽ không ai nhìn thấy bộ mặt thật của các người, họ chỉ biết rằng nữ đại phu là ta, tiểu y nữ là Oanh nhi. Ta sẽ lên tiếng nói với mọi người rằng lại có một y nữ mới sẽ đến, sẽ không có ai nghi ngờ đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận