Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2263: Phụ Tử Cùng Nhau Ra Trận 2

Chương 2263: Phụ Tử Cùng Nhau Ra Trận 2Chương 2263: Phụ Tử Cùng Nhau Ra Trận 2
Sức khỏe của Cảnh Tuyên Đế mấy năm gân có chút không tốt, cho nên gần đây luôn phải dùng đan dược, thế là khí sắc và tinh thân cũng đã hồi phục không ít rồi, ngoài ra ông ta cũng cảm thấy bản thân trẻ ra được mấy tuổi.
Vệ Tư lớn hơn Cảnh Tuyên Đế vài tuổi, nhưng vóc dáng của Vệ Tư thì cường tráng, còn dung mạo thì mạnh mẽ kiên cường, ngoài ra lại còn anh tuấn nữa, ông ấy giống như cây đại thụ cao chọc trời vừa cứng cáp lại vừa mạnh mẽ, trông tràn đầy sức sống và mạnh mẽ.
Vừa Có thể chịu được sấm sét, lại vừa có thể chịu được gió mưa.
Nếu đem so sánh, thì Cảnh Tuyên Đế có phần yếu đuối hơn một chút rồi.
Vệ Tư chấp tay hành lễ: "Thần, tham kiến bệ hại"
Mấy người con trai cũng dồn dập hành lễ.
Giọng nói mạnh mẽ vang vọng trong Kim Loan Điện, và nó đã khiến Cảnh Tuyên Đế cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại.
Theo lý mà nói, lẽ ra hắn ta nên có tình cảm sâu đậm giữa quân và thần, nhưng bởi vì tuổi trẻ và sự cường tráng của Vệ Tư lại trở thành cái gai trong mắt ông ta mất rồi.
Hắn ta bình tĩnh hỏi: "Vệ Tư, những năm qua ngươi đã đi đâu vậy?"
Vệ Tư nói: "Hồi lời của bệ hạ, năm đó thần bị gài bẫy, cho nên đã bị người của Thánh Nữ Điện Nam Cương bắt đi, mãi cho đến gần đây thì thân mới thoát khỏi kiếp nạn."
Ông ấy không hề trốn tránh sự giam cầm của mình.
Là một người thực sự mạnh mẽ, hơn nữa còn dám đối mặt với những thất bại của chính mình.
Một viên võ tướng lòng đây căm phẫn liền cầm một tấm hốt đi ra: "Nam Cương lẽ nào lại như vậy? Lại dám bắt cóc tướng lĩnh của Đại Chu ta! Be hal Thân cho rằng, phải chi huy quân đi nam hạ, để thảo phạt Nam Cương!" (Hốt được làm bằng ngà, ngọc hoặc tre được quan lại dùng khi chầu)
Một viên võ tướng khác cũng đứng lên: "Thần tán thành!"
Bọn họ không biết Nam Cương hùng mạnh đến mức nào, cho nên bọn họ vẫn cho rằng Nam Cương là một bộ tộc man rợ nhỏ bé từng thường xuyên xảy ra nội chiến.
Vệ Tư không nói thay Nam Cương, cho nên ông ấy vẫn luôn giữ im lặng.
Bởi vì ông ấy biết, Cảnh Tuyên Đế không thể phát động chiến tranh với Nam Cương được.
Một Tần Thương Lan không thể triệu hồi, thì cũng đủ khiến Cảnh Tuyên Đế đau đầu rồi, cho nên nếu lại xuất lần thứ hai nữa, thì giang sơn của Cảnh Tuyên Đế sẽ ngồi không được im rồi.
Cảnh Tuyên Đế nói: "Chuyện này, trẫm sẽ điều tra kỹ cả rồi, cho nên sau này tram cũng nên mời Vệ ái khanh đi đến Đại Lý Tự một chuyến, để hợp tác điều tra." Vệ Tư nói: "Thần tuân chỉ."
Ở Nam Cương hai vị vương đang thay thế cho nhau, ngoài ra sứ thần của Đại Chu trong toàn bộ quá trình đều ở đó, cho nên trong đó không hề có vết tích gì là Vệ Tư đang nhúng tay vào, và thế là Cảnh Tuyên Đế không thể buộc tội Vệ Tư cấu kết với Nam Cương được.
Đôi mắt của hắn ta liền rơi vào mấy người con trai của Vệ Tư.
"Vệ Sâm, Vệ Thanh, Vệ Yến, tất cả các ngươi năm đó đều chết sa trường, và thậm chí thi thể đều đã được Vệ Đình mang về rồi, vậy rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?"
Quỷ Phố liền nghiêm nghị nói: "Hồi lời bệ hạ, năm đó là do bộ hạ đã mặc áo giáp của chúng thân, nhằm thay chúng thần mà đánh lạc hướng của truy bình, cho nên khi Tiểu Thất đến ngôi mộ tập thể, thì chỉ nhìn xương thì đã không thể nhận dạng được, hơn nữa khi đó chỉ còn thừa lại áo giáp của chúng thần. Và thế là Tiểu Thất đã lầm tưởng rằng tất cả chúng thần đều thiệt mạng trong trận chiến hết cả rồi."
Cảnh Tuyên Đế liền hỏi: "Sau khi các ngươi trốn thoát, thì đã đi đâu? Tại sao không trở ve kinh thành?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận