Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 229: Dong Long 2

Chuong 229: Dong Long 2Chuong 229: Dong Long 2
Lòng trắng trứng sau khi muối vẫn là dạng lỏng, còn lòng đỏ trứng đã đông lại nên tách ra cũng không khó.
Chỉ cân đục một lỗ nhỏ trên vỏ trứng rồi đổ lòng trắng trứng ra tới là được.
Để đề cao hiệu suất, Tô Tiểu Tiểu làm một cái giá đơn giản với một cái khay ô vuông trên đó. Mỗi lần chỉ cân đục một lỗ nhỏ trên vỏ trứng rồi úp ngược lên mỗi ô vuông là lòng trắng trứng có thể dễ dàng chảy xuống, rơi vào cái bình bên dưới.
Tất nhiên lòng trắng được lọc ra không thể lãng phí, có thể dùng để ướp thịt, xào rau, nấu cháo, ...
Thứ mà bên Cẩm Ký muốn là lòng đỏ trứng muối sống, Tô Tiểu Tiểu cũng đỡ phải làm thêm một bước.
Nàng còn làm khay đựng lòng đỏ trứng muối và lót lá tre ở dưới đáy.
Những cái khay ô vuông này là do Tô Tiểu Tiểu thiết kế, Lưu Bình chế tạo, mọi chỉ tiết đều vừa đủ, không thừa không thiếu.
Phải công nhận rằng tay nghề của hắn ta rất điêu luyện.
"Tỷ, hôm nay không buôn bán điểm tâm sao?" Tô Nhị Cẩu vừa dùng muôi phân loại lòng đỏ trứng vừa hỏi.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Hôm nay không làm”"
"" Tô Nhị Cẩu chép chép miệng, có vẻ hơi thất vọng.
Tô Tiểu Tiểu cười: "Lừa đệ thôi, hôm nay không kinh doanh thịt kho, sẽ khai trương cửa hàng điểm tâm, nhanh đi lấy hạt dẻ tới!"
Đôi mắt Tô Nhị Cẩu sáng ngời: "Được!"
Sáng sớm luôn rất bận rộn.
Tô Tiểu Tiểu giã nhuyễn đậu xanh, nói: "Nhị Cẩu, hết đường rồi, đi múc cho ta một ít."
Một bàn tay thon dài như ngọc cầm cái bát rỗng trên bệ bếp lên, mở lọ đường bên cạnh tủ bát ra, múc một bát lớn rồi đặt về chỗ cũ.
Tô Tiểu Tiểu vội đến mức không kịp ngẩng đầu: "Nước nữa, thêm nửa gáo vào chảo."
Bàn tay tinh xảo như chạm ngọc ấy lại cam gáo muc nước, nhẹ nhàng đổ hai lần vào chảo sắt lớn.
"Còn..."
Nàng còn chưa kịp nói xong yêu cầu thứ ba, cái tay kia lại mở tủ bát, mang cục bột đã được Ủ xong ra.
Tô Tiểu Tiểu nhận thấy rằng có gì đó không ổn. Tô Nhị Cau làm việc không yên tĩnh như vậy, cũng không phải là cẩu thả, nhưng thật sự ồn ào!
Tô Tiểu Tiểu chớp chớp mắt, động tác giã đậu xanh chậm lại, ho nhẹ một tiếng, nói: "Còn muốn uống nước, ta khát."
Cái tay kia ngừng một lát rồi rót một bát nước ấm cho nàng.
Tô Tiểu Tiểu mặt không đổi sắc mà nói: "Ta không có tay."
Cái tay kia dừng lại hai, ba lần, cuối cùng vẫn bưng bát dâng đến miệng Tô Tiểu Tiểu.
Nàng mím môi cười, cúi đầu, vui vẻ uống một ngụm: "Thật ngọt!"
Muốn uống nữal
"Tỷ phu tới rồi à! Ấy? Huynh tự mình rót nước cho tỷ của ta hal"
Tay của người nào đó run lên, lập tức rót một lượng nước lớn vào miệng Tô Tiểu Tiểu!
Nàng không chỉ bị sặc mà còn bị nước hắt đầy mặt.
Tô Tiểu Tiểu tức giận.
"Tô. Nhị. Cẩu!"...
Tô Tiểu Tiểu đen mặt đi thay quần áo.
Tô Nhị Cẩu nói với Vệ Đình: "Sao tỷ của ta lại tức giận? Do huynh không cầm chắc bát đúng không?”
Vệ Đình liếc mắt nhìn cậu ta một cái rồi bước đi mà không nói một lời nào. ...
Rạng sáng, toàn bộ điểm tâm và lòng đỏ trứng muối được chất lên xe lừa.
Con lừa được mua vào năm ngày trước, chiếc xe đẩy tay chuyên chở hàng phía sau là Lưu Bình cật lực làm với tốc độ nhanh nhất, Tô Nhị Cẩu cũng bỏ ra rất nhiều công sức.
Trước khi xuất phát, Tô Tiểu Tiểu bàn với Lưu Bình và Tiểu Ngô Thị về tiền công của họ ở trong bếp.
Lúc đầu nàng trả công cho Tiểu Ngô Thị 20 văn một ngày, bây giờ lượng công việc nhiều hơn, thời gian làm việc dài hơn, Tô Tiểu Tiểu tăng lên hai ngàn văn một tháng, cũng chính là hai lượng bạc.
Tiên công hàng tháng của Lưu Bình cũng là hai lượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận