Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 780: Đình Ca Phương Pháp 2

Chương 780: Đình Ca Phương Pháp 2Chương 780: Đình Ca Phương Pháp 2
Có được thú cưỡi do Tân Thương Lan tặng thì sao chứ? Kỹ năng cưỡi ngựa của Tô Thừa cũng không bằng ông ta, cũng không thông thạo địa hình bằng ông ta——
Các cấm vệ quân ở phía sau lạnh lùng nhìn Tần Giang và Tô Thừa đi sâu vào trong rừng, lên ngựa với gương mặt không có cảm xúc.
"Nhìn kial Ở đây có dấu móng ngựa."
Tô Kỳ chỉ vào một mảnh đất ẩm dưới gốc cây lớn, nói: "Tại sao dấu chân lại có vẻ khác nhau thế này? Đi về phía nam hay phía đông nam, cái nào mới là của thúc phụ đây?”
Tô Thừa là biểu thúc của mấy huynh đệ bọn họ, nhưng tất cả huynh đệ đều nhất trí đổi tên.
"Đông Nam.' Tô Tiểu Tiểu nói.
"Sao ngươi biết?" Tô Kỳ nghi ngờ.
Tô Tiểu Tiểu chỉ vào vết móng ngựa trên đất và nói: 'Ở đây có mấy vết móng ngựa rất sâu."
Tô Kỳ chợt nhận ra: 'À, ta đã hiểu rồi. Hôm nay thúc phụ cưỡi ngựa của tổ phụ. Con ngựa đó khỏe hơn ngựa thường và có dấu móng sâu nhất."
Biểu muội nhỏ này quan sát rất tỉ mỉ.
Tô Kỳ nói: "Dựa vào dấu móng ngựa thì hai nhóm người này đã tách ra, thúc phụ tạm thời an toàn rồi."
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ sâu sắc: "Không, nếu tách ra sẽ bất lợi."
Khi bốn người ở cùng nhau, cung thủ sẽ rất khó tấn công, nhưng nếu tách ra thì sẽ giết Tần Giang trước, sau đó là Tô Thừa và những người đi cùng ông...
Hoặc có thể sẽ xuất hiện tình huống xấu nhất - đó chính hai cấm vệ quân ở cùng một nhóm.
Trong trường hợp đó thì thực sự là Tô Thừa sẽ không thể đánh bại đối thủ có bốn cánh tay chỉ bằng hai cú đấm.
Tô Kỳ cảm thấy lạnh sống lưng sau khi nghe phân tích của Tô Tiểu Tiểu.
Đúng vậy, cấm vệ quân thuộc quyền quản lý của đại hoàng tử, nếu như đã có thể sắp xếp một thân tín thì đương nhiên hắn ta sẽ có thể sắp xếp được người thứ hai.
Trước đó Tô Kỳ đã hy vọng là Tân Giang sẽ chết, nhưng bây giờ thì cậu ấy hy vọng là Tần Giang có thể sống sót, ít nhất có thể gánh phụ thúc phụ một ít tổn thương, chứ nếu như hai chọi một thì thúc phụ sẽ phải chịu thiệt rất nhiều!
Cậu ấy cau mày, nói: "Đi thôi! Mau đuổi theo!"
Phía bên kia, Tô Thừa đã đuổi kịp hồ ly đuôi trắng, nhưng hồ ly đuôi trắng lại cực kỳ xảo quyệt, Tô Thừa suýt bắt được nó mấy lần nhưng nó đã chạy thoát khỏi tay ông. Thật ra Tần Giang đang ở cách đó không xa, ông ta có thể nghe được tiếng động của Tô Thừa và cấm vệ quân khác.
Tần Giang cảm giác được cấm vệ quân phía sau cách ông ta càng ngày càng xa, ông ta quay người nói: "Nếu không theo kịp thì đừng theo nữa! Lát nữa ta sẽ gặp các ngươi ở đây!"
Tay đối phương vô thức di chuyển đến thắt lưng: "Đã biết."
Tần Giang quay đầu lại.
Là ảo giác sao?
Vừa nay người đó... đang cầm cung?
Tần Giang thúc ngựa đi được mấy bước, nhưng nghi ngờ nên quay đầu lại, không ngờ trên ngựa lại không có bóng dáng của cấm vệ quân.
Không hiểu sao tim Tần Giang lại đập nhanh.
Giây tiếp theo, một bóng đen bao phủ lên ông ta.
Ông ta nhìn lên trên, cấm vệ quân xuất hiện trên cành cây phía trên ông ta.
Đối phương thi triển khinh công từ lúc nào vậy? Vậy mà mình còn không phát hiện ra!
Đợi đã, đây không phải là trọng điểm. Trọng điểm là đối phương muốn gì——
Cấm vệ quân cầm trường kiếm nhắm vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu Tần Giang, đâm xuống thật mạnh!
Tần Giang trở mình và lập tức ngã khỏi ngựa.
Trường kiếm của cấm vệ quân đâm trúng thú cưỡi của Tần Giang, thú cưỡi phát ra một tiếng gầm đau đớn.
Tô Thừa cau mày kỳ quái.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Sao ông lại nghe thấy... tiếng ngựa kêu thảm thiết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận