Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2493: Cung Chủ Và Vệ Tiểu Bảo 1

Chương 2493: Cung Chủ Và Vệ Tiểu Bảo 1Chương 2493: Cung Chủ Và Vệ Tiểu Bảo 1
Tiêu Như Yên cười: "Vậy thì không để nàng ta nhìn. Tốt nhất là nàng ta tự nguyện không nhìn, nhưng nếu thực sự muốn nhìn thì cho nàng ta uống một chút thuốc mê, mơ mơ màng màng, nàng ta cũng không thể nào nhìn rõ, sau này chỉ cần nói là do nàng ta suy nhược cơ thể, hoàn toàn không để lộ bất kỳ điều gì. Cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!"
Cảnh Dịch nghiêm túc gật đầu một cái.
Tiêu Như Yên tò mò thầm nghĩ: "Nhưng ta rất tò mò, Như phu nhân đã dùng chuyện gì để đe dọa mẹ chồng ta? Một người như mẹ chồng ta sẽ có thể bị ai đó kiểm soát sao?"
Mạnh mẽ như Vệ Tư cũng có những điểm yếu riêng của mình.
Dù trong mắt người khác, bà bà có vẻ lạnh lùng, nhưng từ đáy lòng bà vẫn luôn giữ vững lòng tốt.
Điểm yếu của bà bà, chắc chắn là rất đau lòng.
Sau khi sắp xếp mọi việc cho Như phu nhân, Nhiếp bà bà đến thăm Tô Tiểu Tiểu.
Bà muốn nói chuyện riêng với Tô Tiểu Tiểu.
Vệ Đình đứng dậy rời đi, kéo theo Cảnh Dịch ra khỏi phòng.
Cảnh bảo bảo không vui: "Ngươi có phải quên mất sức mạnh quả đấm của ta rồi không? Một quyền đấm ra sẽ khiến ngươi quỳ!"
Vệ Đình vui vẻ vì có tiểu khuê nữ mũm mm, cũng không thèm quan tâm đến nghịch tử mất nất.
Nhiếp bà bà đến bên giường, nhìn Tô Tiểu Tiểu và nói: "Ngươi không hối hận sao?"
Tô Tiểu Tiểu cười yếu ớt: 'Hối hận chuyện gì? Không mượn chuyện này mà đánh bại Như phu nhân sao? Nàng ta ban đầu đã sinh ra một đứa con trai, không thể vì để khiến nàng ta bị thất sủng mà đổi tiểu Bảo của ta cho nàng ta được, ta không bỏ được."
Nhiếp bà bà nói: "Ngươi có thể thỏa thuận với ta trước khi nhắc nhở ta mà."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Tại sao trước khi đỡ đẻ cho ta, bà bà lại không thỏa thuận?"
Nhiếp bà bà im lặng.
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục: "Nàng ta sẽ không còn dùng việc đe dọa bà bà nữa phải không?”
Nhiếp bà bà nói: "Không thể đe dọa được nữa."
"Vậy thì tốt." Tô Tiểu Tiểu không hỏi rõ chuyện gì đã xảy ra mà cũng có thể đe dọa được bà bà.
Nhiếp bà bà nhìn Tô Tiểu Tiểu sâu một cái: "Nha đầu, ta nợ ngươi một ân huệ."
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt, lặng lẽ kéo chăn đắp lên cho bé Vệ Tiểu Bảo.
Không, bà bà, bé Vệ Tiểu Bảo là được bà bà đỡ đẻ, ta cũng nợ bà bà ân huệ, chúng ta đã thanh toán xong... Lời như vậy tuyệt đối không bao giờ có thể phát ra từ miệng nàng!
Nhiếp bà bà nhìn về phía bé Vệ Tiểu Bảo, nhăn mày một cái.
Thật giống như bà ta đã quên mất chuyện này...
Tô Tiểu Tiểu ngay lập tức nghiêm túc nói: "Người nói rồi đấy! Không được rút lại!"...
Tin vui về việc Như phu nhân sinh hạ con trai nhanh chóng lan truyền ra khắp nơi trên đảo Thiên Sơn.
Nghe được sự hoan nghênh của dân chúng, sau một ngày một đêm bị cung chủ Bách Hoa Cung đuổi giết, cuối cùng Cơ Minh Lâu cũng đã lấy lại được tinh thần.
Hắn ta nhẹ nhõm thở phào một hơi, chỉnh sửa lại búi tóc hơi rối, hắn ta nói với cung chủ: "Ta không có thời gian để cãi nhau với ngươi, nếu muốn đánh thì đến Thiên Ngọc Đường đi, ta sẵn sàng đối chiến!"
Hắn ta nghĩ rằng bà ấy sẽ không bao giờ dễ dàng đồng ý, nhưng không ngờ cung chủ chỉ cười khẩy: "Ai thèm? Ta chê!"
Sau đó bà ấy rời đi mà không quay đầu lại.
Cơ Minh Lâu nhướng mày một cái.
Cung chủ tạm thời còn chưa biết con dâu mình đã sinh, nhưng nếu như Như phu nhân đã sinh con xong, vậy tức là con dâu sắp quay vê rồi.
Bà ấy phải đi đón con dâu yêu quý nữal
Vì vậy, Cơ Minh Lâu thật vất vả mới có thể ngồi lên xe ngựa nhà mình vội vã trở vê Phủ thành chủ, nửa đường lại bị cung chủ Bách Hoa Cung cướp.
Cơ Minh Lâu nắm chặt nắm tay: "Vân Sương!"
Cung chủ nhàn nhã phe phẩy quạt xếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận