Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2970: Đức Hạnh Của Công Chúa 3

Chương 2970: Đức Hạnh Của Công Chúa 3Chương 2970: Đức Hạnh Của Công Chúa 3
Tĩnh Ninh Công chúa hỏi: "Thẩm đại nhân từng cùng nữ tử khác du ngoạn chưa? Không tính Tân Tô."
Tĩnh Ninh Công chúa biết Thẩm Xuyên và Tô Tiểu Tiểu quen biết nhau từ khi còn hàn vi, cùng nhau kinh doanh, vừa là bằng hữu vừa là tri kỷ.
Thẩm Xuyên thu lại vẻ kinh ngạc trong mắt, nhẹ giọng đáp: "Chưa từng."
Tĩnh Ninh Công chúa lại nói: "Ta thấy bài văn gần đây của Thẩm đại nhân, lời lẽ không còn sắc bén như một năm trước, có phải đã học được đạo làm quan ở Hàn lâm viện không?”
Ý nói Thẩm Xuyên đã trở nên khéo léo hơn.
Thẩm Xuyên cười nói: "Cẩn thận ở những việc nhỏ, không sợ những việc lớn, còn về đạo làm quan, Thẩm mỗ mới vào Hàn lâm, không dám lấy chức quan để tự cao."
Tĩnh Ninh Công chúa nói: "Ngươi chê chức Biên tu nhỏ quá phải không?”
Thẩm Xuyên lại sửng sốt.
Tĩnh Ninh Công chúa tiếp tục nói: "Ngươi muốn chức quan lớn cỡ nào mới vừa lòng?”
Hôm nay Tĩnh Ninh Công chúa có vẻ hơi dồn ép.
Thẩm Xuyên trong cơn choáng váng, nhất thời không đỡ nổi.
"Thẩm mỗ không có ý đó..."
"Vậy ngươi có ý gì?
"Thẩm mỗ...
"Ngươi muốn làm Hàn lâm viện Học sĩ? Hay muốn vào Nội các? Hay là ngươi muốn..."
Tĩnh Ninh Công chúa dừng bước, nhìn chằm chằm vào hắn ta.
"Thẩm mỗ không dám!"
Thẩm Xuyên sợ hãi chắp tay vái chào, không để ý đến việc hai người đang ở giữa chợ, cúi đầu thật sâu trước Tĩnh Ninh.
Những người đi đường và thương nhân xung quanh đều nhìn hai người bằng ánh mắt khác thường.
Thẩm Xuyên tuấn tú, lại mặc quan phục Hàn lâm viện, ngược lại Tĩnh Ninh Công chúa mà hắn chắp tay vái chào lại ăn mặc bình thường, dung mạo cũng chỉ tâm thường.
Một vị quan lại đường đường chính chính lại cung kính với một nữ tử dân gian như vậy?
Hai người có quan hệ gì? Thẩm Xuyên vẫn duy trì tư thế chắp tay, không quên di chuyển bước chân, kín đáo dùng thân mình che chắn cho Tĩnh Ninh Công chúa khỏi hầu hết những ánh nhìn.
Tĩnh Ninh Công chúa thoáng động tâm, hỏi: "Thẩm đại nhân, chúng ta là bằng hữu chứ?"
Thẩm Xuyên càng thêm mơ hồ.
Tĩnh Ninh Công chúa bị làm sao vậy?
Nói năng không đầu không đuôi, có phải quá tùy hứng rồi không?
Thẩm Xuyên chắp tay, cúi người thấp hơn nữa: "Thẩm mỗ không dám."
Tĩnh Ninh Công chúa hỏi: "Nếu ta cho phép ngươi thì sao?"
Thẩm Xuyên đổ mồ hôi lạnh, nhìn thẳng về phía trước nói: "Thẩm mỗ sinh may mắn."
Tĩnh Ninh Công chúa nói: "Đã là bằng hữu, ta muốn nhờ Thẩm công tử giúp một việc."
Thẩm Xuyên nói: "Xin cô nương cứ sai bảo."
Tĩnh Ninh Công chúa nói: "Ngươi không hỏi là việc gì sao?"
Thẩm Xuyên nghiêm túc nói: "Chỉ cần là việc Tiêu cô nương sai bảo, Thẩm mỗ dù lên núi đao xuống biển lửa, cũng không từ nan."
Đào Chi tò mò nhìn công chúa nhà mình, nàng ta cũng muốn biết công chúa muốn nhờ Thẩm trạng nguyên giúp việc gì.
Người đi đường xung quanh càng lúc càng đông, không ít tiểu thương bỏ cả việc buôn bán, chạy đến xem vị quan triều đình trẻ tuổi tuấn tú này náo nhiệt.
Tĩnh Ninh Công chúa nhìn xung quanh, cuối cùng chọn tửu lâu đối diện: "Đào Chi, truyền lệnh của bổn công chúa, bao hết tửu lâu Phi Tiên đối diện!"
Bổn... Bổn công chúa?
"Tiểu thư người..."
Đào Chi kinh ngạc.
Không phải chứ, thế này là lộ thân phận rồi?
Đã nói là vi phục xuất hành mà?
Để hoàng hậu biết được, sẽ tức giận đấy!
Tĩnh Ninh Công chúa là người có chừng mực, ngày thường ra ngoài, hoàng hậu cũng không quản thúc nhiều.
Nhưng vừa rồi hoàng hậu đến nói chuyện tuyển phò mã, đặc biệt dặn dò Tĩnh Ninh Công chúa mấy ngày nay cứ ở trong cung cho tử tế, đừng ra ngoài lung tung. Trong đám đông, mọi người nghe thấy tiếng công chúa, cũng từng người kinh ngạc đến ngây người. Nàng thiếu nữ dung mạo tầm thường này... lại là hoàng tộc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận