Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1966: Sức Mạnh Của Vệ Tư. 1

Chương 1966: Sức Mạnh Của Vệ Tư. 1Chương 1966: Sức Mạnh Của Vệ Tư. 1
Thân thể hắn ta run rẩy: "Tứ ca! Huynh bắt cóc Huệ An công chúa đến Nam Cương à?”"
Tô Huyên: ”...'
Huệ An công chúa: ....'
Tô Tiểu Tiểu cười ra tiếng.
Bây giờ thì thật sự có cảm giác là huynh đệ ruột rồi.
Chàng trai, huynh nói đúng rồi đấy, Tứ ca nhà huynh đem công chúa Huệ An bắt cóc đi rồi.
Huệ An công chúa nghiêm mặt nói: "Bản công chúa là tự tới đây! Tứ ca của ngươi là hộ vệ của tai"
Tô Ly vẻ mặt ta không tin.
Sao mà Tứ ca nhỏ bé yếu ớt lại còn làm hộ vệ nữa? Người khác không bảo vệ huynh ấy đã là không tệ rồi.
Cũng không biết Tứ ca và Huệ An công chúa làm cách nào mà chạy được đến Nam Cương, thật là một ca ca không ngừng làm người khác lo lắng.
Trong lòng Tô Ly đối với mối quan hệ của hai người đã có nhận định chắc chắn, không chấp nhận bất kỳ hình thức phản bác nào.
Vệ Đình ánh mắt thâm sâu nhìn Tô Huyên: "Qua đây nói chuyện một chút."
Tô Huyên hơi cười: "Được. Công chúa, làm phiền dẫn muội muội và đệ đệ của ta vào viện tử, nghỉ ngơi một lát."
Tô Ly nghe được lời này thì càng thêm chắc chắn vê quan hệ giữa hai người, đúng là ngữ khí của nam chủ nhân phân phó nữ chủ mài
Huệ An công chúa hoàn toàn không suy nghĩ nhiều, dẫn Tô Tiểu Tiểu và Tô Ly đi đến nhà chính.
Vệ Đình và Tô Huyên đi đến trước cái cây lớn nằm ở phía chếch trước mặt.
Tán cây che mát, gió thổi hiu hiu.
Vệ Đình liên đổi ngữ điệu phong đạm vân kinh vừa rồi sang trạng thái lạnh lùng bao trùm cả người: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
Tô Huyên bình thản nói: "Ta là tứ tử Tô gia, Tô Huyên."
Ngữ khí Vệ Đình nguy hiểm nói: "Tô Huyên lại biết trưởng lão của điện Thánh Nữ? Lại còn vào ở trong nhà người ta? Tô Huyên biết võ công, nửa đêm đến ám sát phụ thân ta?'
Tô Huyên cười nhạt: "Ta nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì."
Vệ Đình lạnh giọng nói: "Bớt giả vờ đi, cái chiêu trò này của ngươi không có tác dụng với ta đâu." Tô Huyên nhẹ nhàng thở dài: "Thật đúng là vợ chồng trẻ, lời nói cũng giống y hệt nhau."
Huệ An công chúa từ cửa sau thò đầu ra: "Tô Huyên, ngươi đến đây, hạ nhân trong phủ đều ra ngoài rồi, ta không biết pha tral"
"Đến đây."
Tô Huyên biết nghe lời phải tiến vào cửa sau.
Vệ Đình nhìn bóng lưng hắn rời đi, đáy mắt hiện lên vẻ lạnh lùng.
Tô Tiểu Tiểu và những người khác ở lại nhà Lâu trưởng lão không lâu, ngồi nửa canh giờ thì liền đứng dậy rời đi.
Huệ An công chúa có chút không vui.
Tô Tiểu Tiểu đồng ý ngày mai lại đến thăm nàng ta, sắc mặt nàng ta mới miễn cưỡng tốt hơn một chút.
Vệ Đình và Tô Ly ngồi trên xe ngựa Trình gia, đưa Tô Tiểu Tiểu về trước.
Trên xe ngựa, Vệ Đình không nói gì.
Tô Tiểu Tiểu nghĩ tới chuyện chàng nói nhận nhầm Tô Huyên thành Ngọc Diện La Sát, không khỏi hỏi: "Giống đến như vậy à?”
Vệ Đình dừng một chút, phản ứng được nàng đang hỏi chuyện gì, đáp: "Chỉ là thăm dò một chút, tối hôm đó ta không nhìn rõ được mặt của hắn."
Tô Ly dựa vào thành xe, cà lơ phất phơ nói: "Hai người lại nói vê Ngọc Diện La Sát à? Tứ ca của ta huynh ấy thật sự không biết võ công, năm huynh ấy năm tuổi thì bị bệnh nặng, tổn thương căn cơ, đời này huynh ấy không cách nào luyện võ được."
Tô Tiểu Tiểu nhìn Vệ Đình.
Cũng không biết Vệ Đình đang suy nghĩ chuyện gì, cũng không phản bác lại lời Tô Ly.
Tô Tiểu Tiểu nghĩ đến điều mà nhị tẩu nói với nàng, người bị tổn hại đến căn cơ muốn luyện võ công thì không khác gì việc bẻ gấy toàn bộ xương trong cơ thể, gân cốt cũng nắn lại một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận