Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1431: Hoàn Toàn Bại Lộ 4

Chương 1431: Hoàn Toàn Bại Lộ 4Chương 1431: Hoàn Toàn Bại Lộ 4
Một người tử sĩ cắt đao trên cổ Vệ Đình, Vệ Đình ngửa người ra sau, cánh tay vòng lên, phân cân thác cốt đoạt đao của gã, hung hăng ném tới hắc y nhân nào đó đang bắt con tinl
WA —"
Cùng với hét thảm một tiếng, người nọ ngã ở trước người công chúa Huệ An.
Công chúa Huệ An khiếp sợ, cả người phát run nói: "Đừng sợ đừng sợ... Đều đừng sợ..."
"Kéo cung"
Công chúa Tĩnh Ninh lạnh lùng nói.
Chúng thiên kim như mới tỉnh ở trong mộng, đúng vậy, các nàng mới vừa học xong cưỡi ngựa bắn cung, có cung tiễn!
Mọi người kéo cung tiễn ra, nhắm chuẩn hắc y nhân xông về phía các nàng.
Công chúa Tĩnh Ninh cũng kéo cung, khí thế như hồng: "Bắn tên!"
Cùng với nàng ấy ra lệnh một tiếng, nhóm thiên kim đồng thời buông dây cung ra, mũi tên vang lên tiếng phá không bắn ra.
Vút!
Vút!...
Có hai gã hắc y nhân bị bắn trúng.
Công chúa Huệ An hoan hô: "Bắn trúng! Bắn trúng!"
Mũi tên đầu tiên đến từ Lãnh Chỉ Nhược, bắn trúng yếu hại.
Nhị mũi thứ hai tên đến từ Trịnh tiểu thư, bắn trúng bả vai.
Dù mũi tên của công chúa Tĩnh Ninh chưa tổn thương đến đối phương, lại thành công bức lui một cái thủ đánh lén theo đường vòng.
Ngày thường Vệ Đình quá khắc nghiệt, các nàng ngầm oán giận không ít lần, nhưng mà chân chính tới trước mắt sống chết, mới phát hiện mồ hôi ngày xưa không chảy vô ích.
Rất nhanh, ở dưới dẫn dắt của công chúa Tĩnh Ninh, các nàng lại bắn ra đợt mũi tên thứ hai.
Tuy không đến mức bách phát bách trúng, nhưng tranh thủ thời gian quý giá cho Tiêu Trọng Hoa và Tiêu Thuấn Dương đến.
Vệ Đình và Vệ Lục Lang giải quyết xong sáu tử sĩ, lập tức đuổi theo Nam Dương Vương.
Nam Dương Vương giảo hoạt ở chỗ ông ta am hiểu lẫn lộn tâm mắt.
Tô Mạch giục ngựa ngừng ở trước người hai người, Tân Thương Lan cũng chạy tới.
Tô Mạch nói: "Mới vừa rồi Nam Dương Vương lên một chiếc xe ngựa, theo sau có bảy Nam Dương Vương từ trong xe ngựa ra, đều chạy về nhiêu phía khác nhau." Vệ Lục Lang trợn mắt há hốc mồm: "Không phải chứ, xảo trá như vậy? Ai đưa ra cách này?"
Bảy Nam Dương Vương chỉ có một là thật sự.
Vệ Đình ngưng mắt nói: "Nhất định bọn họ sẽ ra khỏi thành, chúng ta chia thành bốn đường, từ bốn cửa thành phân công nhau đuổi theo."
Tần Thương Lan cảm thấy được: "Từng người đều dẫn theo một đội ky binh, đối phó ông ta không cần thiết đánh một mình."
Tần Thương Lan và Nam Dương Vương đã giao thủ, biết rõ người này lợi hại, mấy tiểu bối còn trẻ tuổi, cảnh giới võ học có hạn, đánh lẻ dễ dàng có hại với tên kia.
Bốn người nhận một đội thiết ky Tần gia, đi về tứ đại cửa thành đông nam tây bắc.
Nhưng mà ám chiêu của Nam Dương Vương tuyệt đối không ngừng ở đây.
Vệ gia cũng gặp đánh bất ngờ.
May mà Bách Lý Thần và Phù Tô, Úy Trì Tu đều ở Vệ gia, mấy tẩu tẩu cũng đều là thân thủ bất phàm, không để đối phương thực hiện được.
Tứ tẩu Lam thị thu hồi roi hỏi: "Đúng rồi, nhị tẩu đi đâu vậy?"
Tưởng thị đáp: "Nhị tẩu về nhà nương gia, muội đã quên sao? Nói là hôm nay sẽ trở về."
Mẫu thân Lý thị tuổi tác đã cao, tới lúc đèn dầu cô quạnh, gần đây Lý thị thường dẫn Vệ Hi Nguyệt trở về thăm bà ấy.
Nam Dương Vương người này quá âm hiểm xảo trá, chỉ là lo lắng ông ta sẽ lại động thủ với Vệ gia một lần nữa, Vệ Đình mới để Úy Trì Tu và Phù Tô ở lại bảo vệ.
Tuy một đợt thích khách trước mắt này là bị chế phục, nhưng Lý thị và Vệ Hi Nguyệt ở bên ngoài, ai biết các nàng có thể gặp phải nguy hiểm gì hay không?
"Bách Lý Thần, Phù Tô, tức phụ lão tam, các ngươi lập tức đi Lý gia."
"Lão thái quân." Bách Lý Thần mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận