Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 871: Ai Cũng Vui Vẻ 1

Chương 871: Ai Cũng Vui Vẻ 1Chương 871: Ai Cũng Vui Vẻ 1
Đừng nhắc đến, thứ này trông giống như một quả trứng vịt đen.
"Ừm... Nương cũng không biết." Tô Tiểu Tiểu nói.
"Tiểu Phù có thể sờ vào không?”
"Cho con nè."
Tô Tiểu Tiểu đưa cho cậu bé quả trứng nhỏ màu đen.
Tiểu Hổ chộp lấy ngay, nhưng không biết cậu bé làm thế nào, lập tức mở được lọ thuốc ra và sau đó thì đổ vào miệng mà không nói một lời.
Tô Tiểu Tiểu muốn ngăn lại nhưng đã quá muộn, bởi vì Tiểu Hổ đã nuốt toàn bộ số thuốc trong lọ rồi.
Một giây tiếp theo, một chuyện khủng khiếp đã xảy ra, trong phút chốc Tiểu Hổ đã lớn lên rồi!
Tô Tiểu Tiểu giật mình ngồi dậy: "Tiểu HổI"
Kìa... đó là một giấc mơ.
Dọa nàng sợ chết khiếp rồi!
Nàng lau mồ hôi lạnh trên trán và thuận mắt nhìn xung quanh.
Quả nhiên không phải là thật, cho nên nguyên nhân nằm mơ thấy Tiểu Hổ đã được tìm ra.
Đứa nhóc con đang nằm cạnh nàng như con cá muối nhỏ.
Ba huynh đệ đều đã dậy rồi, Đại hổ thì đang luyện Trát Mã Bộ, và Nhị Hổ thì đang ngâm đá, còn Tiểu Hổ thì đang quay vòng tròn mà không hề làm cả, cuối cùng là dạy Tứ Hổ cách gặm xương nhưng lại dạy không được. (Trát mã bộ là một kỹ thuật võ thuật cơ bản, được sử dụng trong nhiều môn phái khác nhau. Để thực hiện kỹ thuật này, bạn cần đứng thẳng, chân rộng khoảng 15 độ, hơi chống lại và bắt đầu uốn cong đầu gối. Sau đó, bạn cần đưa chân về phía trước, giữ cho trọng tâm ở giữa và tiếp tục uốn cong đầu gối cho đến khi đạt được độ sâu mong muốn. Kỹ thuật này giúp rèn luyện sức mạnh, sự ổn định và sức chịu đựng của chân)
Thế là nàng dứt khoát sắp xếp lân nữa một cách rối bời, sau đó thì quay về phòng một chuyến, để bắt đầu cuộc sống sống cả với con cá Tiểu Hổ.
"Nương, người tỉnh rồi à?" Tiểu Hổ kêu lên với giọng nhỏ nhẹ.
Khi nàng tỉnh dậy thì cậu bé cũng đã ngừng quậy phá rồi.
"Ừm” Tô Tiểu Tiểu sờ sờ cái đầu nhỏ của cậu bé,/'Ăn sáng chưa?"
"Vẫn chưa ăn cơm.' Tiểu Hổ nói."Con ăn mì rồi, ông nội đã mua nó."
Cơm là cơm, mì là mì, cậu bé này biết rõ sự khác biệt.
Tô Tiểu Tiểu không kiềm chế được mà khẽ cười: "Buổi sáng ăn cái gì thì cũng đều gọi là ăn sáng.'
Tiểu Hổ bối rối hỏi: "Vậy vì sao tất cả đều khuôn mẫu nhưng lại không gọi là khuấy sáng mà gọi là khuấy mì vậy ạ?"
Tô Tiểu Tiểu cảm thấy bối rối trước câu hỏi này.
Tu dưỡng được mấy ngày thì Tô Nhị Cầu cũng đã xuống giường được rồi, thế là cậu liền đi ra sau hậu viện.
"Đại Hổ, đang luyện Trát Mã Bộ sao?
"Cửu cửu!"
Đại Hổ chào hỏi cậu một cách nghiêm túc.
Tô Nhị Cẩu võ võ vai cậu bé và nói: "Trát kỹ vào."
"Vâng ạ!" Đại Hổ gật đầu.
Tô Nhị Cẩu lại đi tới bên bể nước nhìn Nhị Hổ đang ngồi xổm trên mặt đất, mà hỏi: "Nhị Hổ, con đang làm gì vậy?"
"Ngâm đá." Nhị Hổ nói: "Cửu cửu, sao người dậy ạ?"
Tô Nhị Cẩu thở dài: "Ta nằm mấy ngày, sắp phát mốc luôn rồi nên mới ra ngoài đi dạo."
Nhị Hồ nhìn cậu nói: "Đầu người còn đau không ạ?"
"Không còn đau nữa rồi." Tô Nhị Cẩu nhìn chậu nước nhỏ trước mặt của cậu bé và nói: "Sao con lại ngâm nhiều đá như vậy?”
"Đá ngâm rồi thì nhìn mới đẹp ạ." Nhị Hổ nói.
"Con đã nhìn thấy tỷ của ta ngâm ngọc phỉ thúy à...' Tô Nhị Cau lẩm bẩm
Nhị Hổ nhặt một viên sỏi nhỏ lên và nói: "Cửu cửu, con thích viên đá nhỏ này nhất."
Tô Nhị Cẩu chỉ vào hai hòn ở ngoài: "Không phải tháng trước con nói con thích nhất cái này sao? Còn có cái này nữa, tháng trước con thích nó nhất, vậy rốt cuộc con thích cái nào nhất?"
Nhị Hổ nghiêm túc nói: "Con đều thích al
Cậu bé đều thật lòng yêu thích mỗi còn đá nhỏi
Bạn cần đăng nhập để bình luận