Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1772: Ngũ Hổ Kiếm Thức Ăn Cho Chim 3

Chương 1772: Ngũ Hổ Kiếm Thức Ăn Cho Chim 3Chương 1772: Ngũ Hổ Kiếm Thức Ăn Cho Chim 3
Cả người Mị Cơ mềm nhữn gục xuống trước mặt nàng.
Tô Tiểu Tiểu vội vàng bế người vào nhà, nhìn xung quanh, đóng cửa phòng lại, cài chốt cửa.
Nàng be Mi Cơ với sắc mặt tái nhợt ngồi vào ghế: "Mi Cơi"
Mi Cơ lại hộc ra một bung máu.
Tô Tiểu Tiểu thấy nàng ta không có vết thương ngoài da, vội vàng kiểm tra mạch đập của nàng ta: "Nội thương rất nghiêm trọng, Mị Cơ, ngươi đã gặp ai?"
Mi Cơ thở hổn hển nói: "Ta đi theo Hàn thúc kia... đến Thánh Nữ điện... Đã trúng một đạo kiếm khí..."
Một đạo kiếm khí đã làm Mi Cơ bị thương thành như vậy, xem ra thực lực của Thánh Nữ điện sâu không lường được.
Tô Tiểu Tiểu mở hà bao ra, lấy thuốc trị thương nàng mang theo đưa cho Mị Cơ dùng.
Sau khi uống thuốc trị thương, Mị Cơ ngồi xếp bằng trên ghế, điều chỉnh lại hơi thở.
Đến khi không còn quá khó chịu, nàng ta mới kể lại những gì đã xảy ra trên đường đi.
Tô Tiểu Tiêu nhìn chằm chằm: "Thánh Nữ điện không cho phép người ngoài vào, Hàn thúc kia hẳn phải là đệ tử ngoại môn hoặc là nghi trượng của Thánh Nữ điện."
Cho dù là đệ tử ngoại môn hay là nghi trượng cũng vậy, nói thẳng thì thật ra cũng chỉ là người xử lý những việc bên ngoài Thánh Nữ điện.
Tô Tiểu Tiểu như có điều suy nghĩ, nói: "Việc Hàn thúc có liên quan đến Thánh Nữ điện, từ sáng sớm nay ta đã đoán được, cũng không tính là quá ngạc nhiên, nhưng hành động này của Trình Liên lại khiến người ta phải suy nghĩ. Bà ta là thân mẫu của Thánh Nữ, có thứ thuốc trị thương nào tốt của Thánh Nữ điện mà bà ta không có? Bà ta cố tình bảo Trình Thanh Tuyết đi lấy thuốc, là mượn lời Trình Thanh Tuyết để tiết lộ tin tức ta đến Trình gia cho Hàn thúc biết, còn bảo Trình Thanh Tuyết mang vải đến cho Thánh Nữ, cũng mượn cớ khiến Hàn thúc đến Thánh Nữ điện một chuyến... Bà ta đang liên lạc với Thánh Nữ."
Mi Cơ hỏi: "Bà ta là thân mẫu của Thánh Nữ, muốn gặp Thánh Nữ còn cần phải phiền toái như vậy sao?"
Tô Tiểu Tiểu từ tốn nói: "Càng là thân mẫu thì càng phải tránh nghi ngờ, hơn nữa, là Tạ Vân Hạc không cho bà ta nói với Thánh Nữ, bà ta đi tìm Thánh Nữ, chẳng phải sẽ gây hiềm khích với Tạ Vân Hạc đó ư?”
Mi Cơ nheo mắt lại: "Trình Liên này đúng là trăm phương nghìn kế."
"Ngũ Hổ đâu?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Ở đây—" Mi Cơ nhìn xuống sờ vào vạt áo mình.
O? Con vẹt đâu rồi?
Ngũ Hổ lại đi kiếm thức ăn cho chim rồi.
Màn đêm há rộng miệng vực thẳm, nuốt chửng toàn bộ Vương Đô vào cái bụng tăm tối.
Ánh đèn dần dần nhuộm sáng cả Thánh Nữ điện.
Một nữ tử mặc bạch y Thánh Nữ điện, dưới thắt lưng đeo tế tất [1] màu đỏ có hoa văn hình mây, bước ra từ màn đêm.
[1] Tế tất (ff&#§): một loại phục sức thời xưa mặc trước áo, che phần đầu gối.
"Lận Trường Sứ."
"Vừa rồi có người đột nhập vào Thánh Nữ điện a2"
"Đã bị thương chạy trốn rồi."
"Sắp đến đợt Thánh tuyển, nếu xảy ra sự cố gì, Thánh Nữ trách tội xuống các ngươi không gánh nổi đâu."
Lạnh giọng giao phó xong, nữ tử xoay người đi vê phía một lầu các tĩnh mịch.
Đêm nay là ngày thay thuốc cho người đó.
Nàng ta đi tới tòa lầu các được canh gác nghiêm ngặt.
Ở đây cao thủ nhiều như mây, không ai có thể tuỳ tiện xông tới.
Không đúng, chính xác mà nói thì phải là hoàn toàn không thể xông vào được.
Không sai, nếu là con người thì thật sự không thể.
Nhưng ai có thể phòng bị được một con chim chứ?
Một con vet đuôi dài ngụy trang thành qua đen, vỗ cánh bay vào lầu các.
Lận Trường Sứ cầm theo một ngọn đèn dầu, đi dọc theo lối đi âm u.
Bạn cần đăng nhập để bình luận