Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1347: Sức Mạnh Của Tiểu Hổi 3

Chương 1347: Sức Mạnh Của Tiểu Hổi 3Chương 1347: Sức Mạnh Của Tiểu Hổi 3
"Sau đó ngài vẫn luôn mai danh ẩn tích, âm thầm bồi dưỡng thế lực của mình, đội quân ở Thanh Châu cũng là do Võ An Quân thành lập, huấn luyện cho ngài, còn vì sao ngài lại chọn Thanh Châu, lý do cũng dễ hiểu thôi. Dù sao nơi đó cũng là đất phong của trưởng đại công chúa, sự quản lý của triều đình bị hạn chế, hơn nữa bà ấy lại vô cùng yêu thương ngài, tin ngài còn sống, hẳn là không gạt được bà ấy chứ?"
"Nói tiếp đi." Dường như Nam Dương Vương có hơi khâm phục tiểu nha đầu này.
"Ngoại trừ Vũ An Quân, trưởng đại công chúa, hẳn là Vệ Sâm cũng biết ngài còn sống, hắn ta đã gặp ngài ở Toái Bắc Quan."
Tô Tiểu Tiểu cảm thấy, Vệ Tư hẳn là cũng biết, về phần những người còn lại trong Vệ gia thì khó mà nói.
Chắc chắn là Vệ lão thái quân không biết chuyện, Vệ Lục Lang và Vệ Đình cũng vậy.
Nam Dương Vương muốn nói lại thôi, giống như muốn sửa, hoặc bổ sung cái gì đó, nhưng cuối cùng lại nhịn xuống.
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía Nam Dương Vương với ánh mắt khó hiểu: "Nhưng mà ta nghĩ hoài vẫn không ra, vì sao ngài lại ra tay với Vệ gia? Còn dùng biện pháp tàn nhẫn như vậy"
Nam Dương Vương vươn tay chỉ vào Hách Liên Nghiệp đang nằm trên giường: "Người tàn nhẫn không phải ta, là ông ta, ta chỉ muốn mạng của bọn họ mà thôi."
Ánh mắt của Tô Tiểu Tiểu trở nên lạnh lẽo: "Cho nên ngài thừa nhận, thảm kịch của Vệ gia là do một tay ngài tạo thành. Bọn họ là phụ tá đắc lực, là cánh tay trái cánh tay phải của ngài, là trợ lực lớn nhất phía sau ngài, ngài có lý do gì mà không thể không giết bọn họ chứ?”
Đây mới là lý do vì sao Tô Tiểu Tiểu vẫn luôn không hoài nghi vê Nam Dương Vương, không phải bởi vì ông ta đã chết, mà là bởi vì ông ta căn bản không có lý do gì để hãm hại Vệ gia.
Trên đời này ai cũng có thể, ngoại trừ ông tal
Có gì đó xoẹt qua nơi đáy mắt của Nam Dương Vương, ngay sau đó ông ta lập tức cười cười.
Người này cười rộ lên trông thật đẹp, sau này Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ lớn lên, nhất định cũng là mỹ nam tử mê người.
Hắn nói: "Nha đầu, nếu như ta nói với ngươi, ta cũng bị người khác che mắt, ngươi có tin không?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta nói ta tin, ngài có tin là ta tin không?”
"Không tin." Nam Dương Vương tiếc hận nở nụ cười: "Ngươi quá thông minh, nếu như ngươi không gả vào Vệ gia, có lẽ ta còn có thể tha ngươi một mạng."
Tô Tiểu Tiểu không chút e sợ: "Ngài muốn giết ta? Ngài giết được sao?"
Rầm! Raml
Hai tiếng vật nặng ngã xuống mặt đất vang lên ngoài cửa, là tiếng hai tử sĩ giữ cửa ngã xuống.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Quên mất ngài còn có nội gián."
Không có tiếng đánh nhau, nhưng có thể làm tử sĩ mất đi ý thức trong nháy mắt, hệt như cách mà Mạc Tà trúng chiêu.
Nam Dương Vương cười cười: "Nha đầu, ngươi can đảm hơn ta nghĩ đấy, nhưng, mọi chuyện dừng lại ở đây thôi."
Ông ta từ từ bước về phía Tô Tiểu Tiểu.
Đột nhiên, một tiếng vút xoẹt qua, một thanh phi đao lao nhanh về phía ông ta.
Ông ta nghiêng đầu né tránh, phi đao găm sâu vào cửa tủi
Là Hách Liên Nghiệp.
Nam Dương Vương cười nhạt nhìn Hách Liên Nghiệp: "Muốn bảo vệ nha đầu này? Được, hôm nay ta sẽ nể mặt ngươi mà tha cho nàng ta một mạng."
Dứt lời, ông ta nhanh chóng đi tới cửa mật thất, thoải mái hào phóng kéo ra cửa phòng, giống như một vị đế vương tôn quý, kiêu căng tự phụ bước qua người hai tử sĩ nằm trên mặt đất, biến mất hoàn toàn trong bóng đêm.
"Có chuyện gì vậy?”
Công chúa Tây Tấn dẫn người chạy tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận