Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2497: Ba Tiểu Ho Cưng Chiều Muội Muội 1

Chương 2497: Ba Tiểu Ho Cưng Chiều Muội Muội 1Chương 2497: Ba Tiểu Ho Cưng Chiều Muội Muội 1
Ba người ở nông thôn đã nhìn thấy đứa trẻ mới sinh, trên mặt có rất nhiều nếp nhăn, cái mũi bẹt bẹt, trông rất xấu xí.
Nhưng Vệ Tiểu Bảo lại xinh đẹp mềm mại, ngũ quan rất đáng yêu, cũng không hề có nếp nhăn, giống như đã tự xóa hết nếp nhăn ngay từ khi ở trong bụng mẹ vậy.
Ba người nhìn không rời mắt.
Lăng Vân lắc lư trước mặt ba người họ một vòng.
Tiểu nghiệt đồ không hề phát hiện ra.
Lăng Vân lại lắc lư trước mặt ba người họ lần hai.
Tiểu nghiệt đồ vẫn không hề phát hiện ra.
Nhị Hổ nói: "Muội muội nhỏ quá."
Đại Hổ nói: "Muội muội mới sinh ra đương nhiên nhỏ rồi, lúc đệ mới sinh cũng nhỏ như vậy."
Nhị Hổ nói: "Còn lâu đệ mới nhỏ."
Hai Hổ là đứa bé có tính tình ba phải nhất, nhưng ở trước mặt muội muội, bất luận như thế nào cũng phải giữ lấy mặt mũi của người làm ca ca.
Tiểu Hổ vẫn không hề hé răng nửa lời.
Muội muội nằm trong tã lót, nhắm nghiên mắt không hề nhúc nhích.
Cậu bé chớp mắt mấy cái, cầm ngón tay Đại Hổ chọc chọc vào khuôn mặt muội muội.
Đại Hổ: "..."
Vệ Tiểu Bảo: "... "
Vệ Tiểu Bảo lười biếng ngáp một cái.
Một đoàn nho nhỏ như vậy khiến cho trái tim nhỏ của ba tiểu Hổ đều muốn tan chảy.
Ba đứa nhỏ trợn to mắt: "Oal"
Tiểu Hổ: "Muốn hôn muội muội! Hôn muội muội!"
Hoàn toàn đã quên mất mới vừa rồi còn thê son sắt muốn có đệ đệ giống Đại Hổ.
Chân tay Tiểu Hổ bắt đầu cho vào.
Vừa mới chu chu cái miệng, một cái chân từ trong ta lót giơ ra.
Bàn chân bày tỏ ý từ chối.
Phủ thành chủ, Phỉ Thúy Các.
Cơ Minh Lâu cùng Cơ phu nhân đến thăm Cơ Uyển Như mới sinh. Sức khỏe của Cơ Uyển Như không thể so được với tiểu cô nương trẻ tuổi, đã vậy còn là bị động thai rồi mới lâm bồn. Sau khi sinh đứa nhỏ xong, cả người đều yếu đi nhiều.
Nàng ta ngủ đến gần tối mới miễn cưỡng có chút tinh thần gặp đại ca và đại tẩu.
Cơ phu nhân nồng nhiệt nói: "Chuc mừng muội muội, sinh được cho thành chủ đứa con."
Cơ Minh Lâu nhíu mày, hỏi Cơ Uyển Như: "Sức khỏe của muội thế nào rồi?"
"Hơi mệt chút." Cơ Uyển Như nói.
Nàng ta thấy cái nôi trống rỗng, hỏi: 'Đứa nhỏ đâu rồi?"
Cơ phu nhân cười: "Bà vú ôm xuống cho ăn rồi, muội yên tâm, đứa nhỏ tốt lắm."
Kỳ thật có chút nhỏ, có điều lời nói không hay như vậy, Cơ phu nhân sẽ không nói ra.
Cơ Minh Lâu thấy muội muội hình như có tâm sự, tưởng nàng ta lo lắng cho đứa nhỏ, trấn an nói: "Ly Nhi tháng này cũng sinh, hiện tại đều rất tốt, muội đừng lo nghĩ nhiêu."
Cơ Ly là nữ nhi của Cơ Minh Lâu và Cơ phu nhân.
Cơ Uyển Như muốn nói lại thôi.
Cơ phu nhân thở dài một tiếng: "Ôi chao, sớm biết muội có thể sinh đứa nhỏ được thì chúng ta cần gì phải tốn nhiều công sức như vậy... còn suýt chút nữa gây họa nữa."
Nhắc tới chính sự, vẻ mặt của Cơ Uyển Như trở nên nghiêm túc: "Muội đang muốn hỏi đại ca cùng đại tẩu đây, nông trang xảy ra chuyện gì vậy?"
"Có người xông vào nông trang, phóng hỏa đốt hết thuốc trợ sản, tẩu đã lập tức sai người đi báo cho đại ca muội, để chàng ấy mua chút thuốc đem đến, ai ngờ nửa đường... lại bị người ta chặn lại.'
Cơ phu nhân nói đến đây, ngữ khí dần trở nên kỳ quái.
Cơ Uyển Như hiểu rất rõ vị đại tẩu này của nàng ta.
Nàng ta hỏi: "La Vân Sương sao?"
Cơ phu nhân mỉa mai nói: "Ngoài nàng ta ra thì đại ca muội còn mềm lòng với ai được nữa? Bị người ta đuổi giết một ngày một đêm cũng không đành lòng hạ thủ đó?"
Cơ Minh Lâu nhướng mày.
Cơ Uyển Như cũng không thích tính tình ghen tuông đố ky của vị đại tẩu này, nhưng lại không thể nhìn gia đình của đại ca không hoà thuận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận