Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 366: Vả Mặt 1

Chương 366: Vả Mặt 1Chương 366: Vả Mặt 1
Con ngươi Tô Xán vụt sáng lên: "Là bọc quần áo của Ngọc Nương! Quả thật là ở trong nhà ngươi! Bà con ơi, mọi người ơi, mau tới đây mà xem này! Tìm được tang vật rôi!"
Tô Tiểu Tiểu cười lạnh một tiếng.
Tô Xán sải rộng ba bước thành hai đến trước mặt nàng, muốn đoạt lại bọc quần áo.
Nào ngờ ngay khi tay ông ta còn chưa kịp đụng đến thì bỗng có một bóng dáng vô cùng quen thuộc bước ra từ sau lưng Tô Tiểu Tiểu.
"Cha."
Tô Ngọc Nương lên tiếng.
Cả người Tô Xán phút chốc cứng đời
Quần chúng xung quanh nhìn thấy Tô Ngọc Nương bỗng dưng lại xuất hiện ngay trước mắt thì người nào người nấy đều kinh hãi đến há hốc, suýt chút nữa đã rớt cả cằm.
Tô Xán triệt để ngu người theo, Tô Nhị Lang và Tô lão gia tử cũng chẳng khác ông ta là mấy, bọn họ hoàn toàn không ngờ tới lại còn có thể gặp được Tô Ngọc Nương ở trong thôn lần nữa.
Không phải nói là đã đưa đi rồi sao?
Làm sao mà lại quay về Tiểu Tô gia rồi?
Trên người Tô Ngọc Nương có vận một chiếc áo choàng màu đen, thoạt nhìn giống như là y phục của nam tử vậy, nhưng vào giờ phút mấu chốt này thì căn bản là chẳng có ai lại đi chú ý tới tiểu tiết này làm gì.
Trên trán Ngọc Nương có vết thương do bị va đập, hai bên gò má vẫn còn dính tro bụi và rơm rạ, nhìn có phần chật vật nhếch nhác.
Lưu thẩm liền hỏi: "Ngọc Nương, tối qua ngươi đã đi đâu thế? Mọi người đã đi tìm ngươi cả một đêm đó."
Tô Ngọc Nương đáp lại với vẻ mệt mỏi: "Đã xảy ra chút chuyện nên ta về muộn."
Bấy giờ Lý Tiểu Dũng liền lập tức xoay người nói với một đám thôn dân: "Mọi người thấy chưa? Tô Ngọc Nương ở đây rồi! Là ai nói Tiểu Tô gia giết người vì tiền thế hả? Có bản lĩnh thì đứng ra đây nói lại lần nữa xem!"
Quần chúng xung quanh đồng loạt nhìn về phía Chu thị, ban nay lúc ở ngoài cửa thôn, chính bà ta đã luôn mồm nói là Tiểu Tô gia sát hại Tô Ngọc Nương.
Vẻ mặt Chu thị hoảng hốt: "Ta, ta cũng chỉ nghe người khác nói mà thôi!"
"Ngươi nghe ai nói?" Lưu thẩm tức giận chất vấn.
"Ta...
Chu thị nghẹn họng mất một hồi, tiếp đó chỉ tay vào phụ tử Tô Xán đang đứng bên cạnh rồi nói: "Ta nghe bọn họ nói đấy."
Mi tâm của Tô Nhị Lang lập tức giật nảy lên, hắn ta đáp trả: "Bọn ta nói thế bao giờ?"
Chu thị ấp a ấp úng trả lời: "Cac ngươi, các ngươi bảo Ngọc Nương mang theo một số bạc lớn đi, liệu có phải là do Tiểu Tô gia nhìn thấy ngân lượng nên đã sát hại Ngọc Nương hay không? Ta, ta tuy cách một bức tường nhưng đều nghe thấy hết!"
Tô Tiểu Tiểu nghe vậy thì lại thấy buồn cười.
Lão Tô gia quả thật là đã bày mưu tính kế kỹ lưỡng đủ mọi đường, thậm chí đến cả Chu thị mà bọn họ cũng không bỏ qua.
Những gì mà Chu thị nghe được kia chính là những thứ mà Lão Tô gia mong muốn để cho bà ta nghe thấy, sau đó lại lợi dụng cái mồm của bà ta mà lan truyền tin này ra bên ngoài.
Chu thị thâm mắng một câu đúng là kỳ quái, gặp quỷ hả, người của Lão Tô gia làm sao thế? Chuyện này mà cũng có thể nhầm lẫn được ư?
Tô Tiểu Tiểu quay trở vào nhà bếp, cầm lấy một cái bánh rồi vừa lười biếng đứng tựa vào khung cửa, vừa ăn từng miếng từng miếng nhỏ.
Xem ra vở kịch lớn hôm nay này nhất thời sẽ không hạ màn trong một chốc một lát được ngay đâu, bởi suy cho cùng thì nhân vật chính vẫn còn chưa lên sân khấu cơ mà.
Cùng lúc đó, Lý chính cũng đến được Tiểu Tô gia gần như là cùng lúc với Tô lão gia tử, hai người họ tới nơi thì thấy cửa lớn của Tiểu Tô gia đóng chặt, lý chính suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn quyết định gõ cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận