Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 593: Binh Quyen 3

Chuong 593: Binh Quyen 3Chuong 593: Binh Quyen 3
Lưu Tam Đức nói: "Nô tài sẽ cẩn thận."
Từ Khánh đã chờ ở ngoài cung.
Xe ngựa của Lưu Tam Đức vừa ra khỏi hoàng cung, Từ Khánh liền xoay người nhảy lên xe, nhanh đến mức Lưu Tam Đức chỉ có thể nhìn thấy một bóng đen.
"Tiếp tục lái xe." Từ Khánh cách màn xe nói với Lưu Tam Đức.
Lưu Tam Đức mặt không đổi sắc nhìn cấm quân tuần tra đang đi đến, âm thầm nắm chặt hai bàn tay đầy mồ hôi lạnh.
"Ngươi... là người của Tần đại nhân?”
Từ Khánh quá nhanh, Lưu Tam Đức thật sự không nhìn thấy rõ dung mạo của hắn.
Từ Khánh nói thẳng: "Chủ tử nhà ta bảo ta chuyển lời đến Nhàn phi nương nương, vị đại tiểu thư từ nông thôn tới kia đã thành thân rồi, tướng công là Vệ Đình. Nếu Nhàn phi nương nương không muốn binh quyền hai nhà Tần gia, Tô gia thuộc về tay Vệ gia, đại nhân nhà ta nguyện giúp Nhàn phi nương nương một tay!"
Lông tơ Lưu Tam Đức dựng ngược!
Trời ạ trời al
Hắn nghe được bí mật động trời nào rồi?
Thiên kim thật sự của Tần gia không ngờ lại ở bên cháu trai của Vệ gia?
Cháu trai của Vệ gia không phải đã xuất gia rồi sao?
Sao lại chạy đến Thanh Châu... lại còn cưới được đại tiểu thư Tần gia?
"Chuyện này... Lưu Tam Đức quay đầu lại muốn hỏi Từ Khánh thêm vài câu nhưng trong xe sớm đã chẳng có một bóng người!
Kỳ lạ thật!
Bên cạnh Tần Giang lại có cao thủ như vậy!
Lưu Tam Đức không dám chậm trễ, đến chợ gần đó mua đại vài món điểm tâm liền trở vê cung.
Hắn thuật lại lời nói của Từ khánh.
Nhàn phi không bình tĩnh được, nàng đứng bật dậy, siết chặt khăn tay, trong đôi con ngươi xinh đẹp hiện lên một tia tức giận.
Vệ Đình đáng chết!
Hăn dám từ chối công chúa kim tôn ngọc quý của nàng để chạy tới nông thôn cưới một cái nha đầu béo! Hắn muốn có được binh quyền hai nhà Tần gia Tô gia?
Nằm mơi
"Người đâu! Thay quần áo cho bổn cung, bổn cung muốn gặp bệ hại"
Cảnh Tuyên Đế đang cân nhắc nội dung thánh chỉ thì nghe thấy tiểu thái bẩm báo Nhàn phi cầu kiến.
Cảnh Tuyên Đế vô thức nhíu mày lại.
Phúc công công yên lặng quan sát sắc mặt của Cảnh Tuyên Đế, suy nghĩ một chút, cuối cùng không nói gì.
Tiểu thái giám cúi thấp đầu chờ ở bên ngoài, không dám phát ra chút âm thanh nào.
Quả thật Cảnh Tuyên Đế rất sủng Nhàn phi, trước kia khi Nhàn phi cầu kiến thì Cảnh Tuyên Đế luôn triệu vào gặp, nhưng tâm tình của Cảnh Tuyên Đế hôm nay có chút không tốt.
Cảnh Tuyên Đế thở dài: "Thôi, để Nhàn phi tiến vào đi."
"Vâng.
Tiểu thái giám lui xuống.
Không lâu sau, Nhàn phi mang vẻ mặt lo lắng tiến vào Ngự Thư phòng.
Mỗi cái cau mày, mỗi nụ cười, thậm chí mỗi ánh mắt của nàng ta đều được tính toán tỉ mỉ, bảo đảm khi Cảnh Tuyên Đế nhìn thấy nàng bất luận từ góc độ nào cũng đều cảm thấy nàng ta đẹp đến không có gì sánh kịp.
"Be hạt"
Nàng mang biểu tình gần như sắp khóc hành lễ.
Cảnh Tuyên Đế vừa thấy như vậy trong lòng liền biết Nhàn phi lại muốn làm chuyện gì đó, nhưng hắn không nghĩ nàng sẽ làm ra chuyện kinh thiên động địa gì.
Hắn nghĩ có lẽ do mình đến cung hoàng hậu khiến Nhàn phi ghen tuông.
Hậu cung không thiếu nữ nhân, lại càng không thiếu nữ nhân có tâm ghen tuông ganh tị, nhưng nữ nhân lại có lá gan thể hiện sự ghen tuông của mình ra bên ngoài chỉ có một mình Nhàn phi.
Điều khiến Cảnh Tuyên Đế thích chính là sự thẳng thắn này của Nhàn phi, đôi lúc có chút phiền, nhưng chung quy cũng không ảnh hướng đến toàn cục.
"Thân thể nàng đã thấy đỡ hơn chưa?" Cảnh Tuyên Đế hỏi.
Nhàn phi ủy khuất nói: 'Bệ hạ còn nhớ thân thể thần thiếp không khỏe sao, có phải mấy hôm nay người đã quên đến cung thăm thần thiếp rồi hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận