Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2399: Đoàn Sung Mới 2

Chương 2399: Đoàn Sung Mới 2Chương 2399: Đoàn Sung Mới 2
Nữ ma đầu suýt nữa làm mình chết đói này đáng yêu chỗ nào?!
Lục Ngạo Thiên còn nghĩ tiếp tục nhìn xem.
Bỗng nhiên, trước mắt ông ta tối sâm lại.
Một con mắt khác chặn đầu bên kia của cái lỗ lại.
Lục Ngạo Thiên hết cả hồn: “..."
Vệ Lục Lang bị Lục Ngạo Thiên làm hết cả hồn: '..."
Hạ Hầu Ngạn quá mức suy yếu, tạm thời vẫn chưa thể mở miệng.
Ánh mắt của hắn ta đảo qua đám người.
Khi nhìn về cửa, đáy mắt của hắn ta đột nhiên toát ra sự sợ hãi cực độ.
Hắn ta vươn cổ ra, muốn nhìn rõ một chút, nhưng ngoài cửa lại trống rỗng, một bóng người cũng không có.
Hạ Hầu Ngạn mơ màng ngủ thiếp đi.
Đám người trong phòng trao đổi ánh mắt.
Vừa rồi bọn họ thấy rất rõ ràng, Hạ Hầu Ngạn đã nhìn thấy Lăng Vân đứng pử ngoài của.
Hắn ta quen biết Lăng Vân, đồng thời rất kinh ngạc khi đối phương xuất hiện ở đây.
"Tỷ! Tỷ!"
Tô Nhị Cẩu tan học trở về từ Quốc Tử Giám.
Tô Tiểu Tiểu xoay người lại, buồn cười nhìn cậu: "Kích động như vậy làm gì?"
Chuyện Tô Tiểu Tiểu bị bắt cóc, không nói cho Tô Nhị Cẩu biết, Tô Thừa chỉ nói nàng về Vệ gia thăm Vệ lão thái quân rồi.
Tô Nhị Cẩu hứng thú bừng bừng nói: "Đệ nghe nói cao thủ con rối kia từ Nam Cương đến đây rồi! Có thật không vậy?"
Cậu chưa bao giờ cao thủ con rối, nên vô cùng tò mò.
Tô Tiểu Tiểu lấy khăn tay ra, lau đi mồ hôi đầy đầu cậu: "Nàng ấy vừa nghỉ ngơi rồi, sáng mai dẫn đệ đi gặp nàng ấy, đệ đi xem gấu con trước đi."
Tô Nhị Cẩu ngây người: "Gấu con tới nhà mình rồi à?"
Tô Tiểu Tiểu: Ờ... Chuyện này phải nói sao đây?
Tô Mạch nói: "Bọn ta đến rừng đào làm ít chuyện, rồi gặp được bọn chúng, gấu chó lớn bị thương nhẹ, nên tạm thời đưa bọn chúng về đây, đến khi chữa khỏi vết thương sẽ thả vê sơn lâm.”
"À à, vậy đệ đi xem bọn chúng đây!" Tô Nhị Cau vội vã đi.
Chạy được mấy bước lại quay trở lại: "Tỷ, ở đâu vậy?"
Tô Tiểu Tiểu cười: "Trong vườn trái cây trên sườn núi."
Tô Nhị Cẩu gật đầu liên tục không ngừng: "Ồ ồ ồI"
Cậu nhanh chóng chạy lên sườn núi.
Ai biết được đã có người tới trước cậu rồi.
Ba đứa nhỏ hôm nay lại đi gây rắc rối cho sư công.
Nhưng cha bị bệnh rồi, sư công phải chăm sóc cha, thế là bọn chúng ra ngoài.
Sau đó bọn chúng phát hiện vườn trái cây bị vây lại.
Ba đứa nhỏ ghé đầu vào khe hở trên hàng rào, không ngừng nhìn vào bên trong.
Gấu chó nằm dưới tàng cây ăn quả mọng tươi ngon mà Tô Thừa đem đến, gấu ta vô cùng thõa mãn.
Gấu con nằm trong lòng nó bú sữa xì xụp.
Ăn mãi ăn mãi, đột nhiên nó mất tập trung.
Bỗng nhiên, nó ngửi thấy mùi hương quen thuộc, bốn cái chân ngắn mạnh chân nào chân nấy bước, duang-duang-duang chạy tới.
Nó cách hàng rào, ngửi tới ngửi lui trên người ba đứa nhỏ.
Trên người ba đứa nhỏ có mùi hương của Tô Tiểu Tiểu.
Gấu con rất thích.
Nó ngồi xuống, ngẩng đầu lên, ngọt ngào ngây ngô kêu một tiếng: "Ừm!"
Tiểu Hổ cũng học nó kêu: "Ừm!"
Nhị Hổ cũng muốn nói chuyện với gấu con: "Ngươi tên gì vậy?"
Gấu con ngửa đầu: "Ừm!"
Vẻ mặt Tiểu Hổ nghiêm túc nói: "Nó nói nó tên Lục Phủ!”
Gấu con: (OoO)
Đại Hổ nói: "Nó không có."
Tiểu Hổ lẽ thẳng khí hùng: "Nó cóiI"
Đại Hổ: "Không có!"
Tiểu Hổ dậm chân: "Co
Tô Nhị Cẩu đi tới thì nghe thấy hai tên nhóc đang cãi nhau nảy lửa.
Không cần nhìn cũng biết là Đại Hổ và Tiểu Hổ. hương 4333. Uoan Sung YIOI <
"Đại Hổ, Tiểu Hổ, hai đứa đang cãi nhau cái gì vậy?"
Cậu vừa hỏi, vừa đi đến bên cạnh hàng rào, nhìn thấy ngôi oắt con bên trong, đôi mắt sáng lên: "Ể? Ngươi ở đây àI"
Gấu con nhận ra Tô Nhị Cẩu, ngửa đầu vui vẻ kêu to: "Ừm!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận