Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2272: Sự Thật Ở Phía Sau Bức Màn 3

Chương 2272: Sự Thật Ở Phía Sau Bức Màn 3Chương 2272: Sự Thật Ở Phía Sau Bức Màn 3
Hắc y nhân quả quyết nói: "Tin tức chuẩn xác không thể có sai sót được."
“HU
Cảnh Tuyên De không muốn nói chuyện với hắn ta nữa.
Hắc y nhân lẩm bẩm: "Làm sao có người phá được bàn cờ chết đó? Le nào hắn cũng là người trên đảo?"
Hắc y nhân nhìn Cảnh Tuyên Đế không muốn tin tưởng mình nữa, đang định nói gì đó thì bên ngoài vang lên tiếng báo của Phúc công công: "Be hạ, quốc sư đến dâng tiên đan."
Lúc này sắc mặt Cảnh Tuyên mới hơi giãn ra: "Cho vào."
Quốc sư khoảng chừng năm mươi tuổi, tay bưng một hộp kim đan bước vào, khi đi ngang qua người hắc y nhân, ông ta không động đậy gì nhưng lại liếc nhìn hắc y nhân một cái.
Hắc y nhân gật đầu.
Quốc sư dâng tiên đan cho Cảnh Tuyên Đế.
Sau khi uống đan dược, Cảnh Tuyên Đế cảm thấy khí huyết của mình tức thì được hồi phục.
Vệ Tư cũng chẳng có gì ghê gớm, hắn có tiên đan trường sinh bất lão, chắc chắn sẽ trẻ trung, cường tráng hơn Vệ Tư.
Từ hoàng cung ra, Vệ Tư quyết định đi bái phỏng thông gia Tô Thừa.
Ông ấy mời Lăng Vân cùng đi.
Lăng Vân theo ý ông ấy nói: "Cung kính không bằng tuân mệnh."
Hắn đói rồi, muốn ăn chút điểm tâm.
Vệ phu nhân đã đợi sẵn trong xe ngựa từ sớm.
Vệ Tư cùng phu nhân lên xe ngựa.
Lăng Vân cũng lên chiếc xe ngựa sang trọng của mình.
Vệ Đình và những người khác cưỡi ngựa di theo.
Quỷ Phố, người bị Vệ Tư tẩn cho một trận, không cam tâm, cưỡi ngựa đến bên cạnh xe ngựa của Lăng Vân, dùng giọng điệu chỉ có hai người có thể nghe thấy, nghiến răng hỏi: "Ngươi rốt cuộc là ai? Tiếp cận Vệ gia có mục đích gì? Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám làm gì có hại cho Vệ gia, ta nhất định sẽ giết ngươi!"
Lăng Vân kéo màn xe lên, nhìn hắn một cách nhàn nhã: "Tử sĩ có quá khứ a2"
Quỷ Phố nghẹn họng.
Sau khi Vệ Tư và nhi tử khẳng khái đường hoàng trở về nhà, mọi người của Vệ gia đều xuất hành rất chậm rãi.
Mỗi người của Vệ gia, người nào cũng anh tuấn khẳng khái, từ Vệ Tư đến Vệ Đình, không có ai xấu xí.
Khiến cho dân chúng trên phố được mở rộng tâm mắt, hận không thể khiến cho người của Vệ gia ngày ngày đều đi ra đường.
Vệ phu nhân ngồi trong xe ngựa, ánh nắng mặt trời chiếu qua tấm rèn đang hé nửa.
Đã lâu rồi bà ấy không đi ra khỏi nhà như vậy.
Con đường vẫn là con đường ấy, nhưng tâm trạng hiện giờ đã thay đổi rất nhiều.
Vệ Tư nắm chặt lấy tay bà.
Vệ Đình lỡ đãng nhìn về phía của phụ thân phụ mẫu.
Vệ phu nhân trùng hợp nhìn thấy nhi tử đang nhìn mình.
Bốn mắt nhìn nhau, bà ấy đỏ mặt, chuẩn bị rút tay lại.
Nhưng Vệ Tư không buông, dùng một tay ôm lấy bà ấy, còn tay còn lại thì kéo vụt rèm lại.
Vệ Đình, người bất ngờ đã bị phụ mẫu thể hiện ân ái: "..."
Quốc Tử Giam mở lớp, Tô Nhị Khẩu đi học, Tô Thừa ở nhà.
Ông ấy vừa mới tắm xong cho ba đứa nhỏ.
Ba đứa nhỏ chưa chờ cho tóc khô đã vui vẻ chạy vụt đi.
Tô Thừa: "Chẳng mấy chốc là y phụ lại ướt!"
Tô Tiểu Tiểu đi tới: "Không sao đâu cha, trời nóng, chút nữa con sẽ thay y phục cho chúng."
Cũng chỉ có thể vậy thôi.
Mới năm tháng không gặp, ba đứa nhỏ càng tinh nghịch hơn, chân tay cũng nhanh nhẹn hơn, nhiều lúc chỉ cần nháy mắt một cái là chúng đã chạy mất tăm.
Tô Thừa đưa tay ra so với chiều cao của mình: "Lúc mới về nhà, thân hình nhỏ xíu như vậy, chạy cũng không nhanh, ngã một phát là một chuỗi dài."
Tô Tiểu Tiểu nhớ lại cảnh ba đứa nhỏ ngã sấp, cũng không khỏi bật cười.
Thời gian trôi qua thật nhanh, nháy mắt đã bốn tuổi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận