Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2384: Uy Phong Của Vệ Tu 1

Chương 2384: Uy Phong Của Vệ Tu 1Chương 2384: Uy Phong Của Vệ Tu 1
Một bên khác, Tô Tiểu Tiểu và Lãnh Chỉ Nhược xuyên qua rừng chướng khí, đi đến một sơn động bị nhánh cây che lấp.
Công chúa Tĩnh Ninh và công chúa Huệ An nhìn thấy hai người cùng nhau trở về, trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng trở về chỗ cũ.
"Tiểu tùy tùng! Ngươi không sao chứ! Có bị thương không vậy?"
Công chúa Huệ An sốt ruột đi đến, kéo Tô Tiểu Tiểu quan sát từ trên xuống dưới.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Không bị thương."
Công chúa Tĩnh Ninh nhìn về phía Lãnh Chỉ Nhược: Lãnh tiểu thư, tay của ngươi bị sao vậy?"
Lãnh Chỉ Nhược nhìn vết máu còn sót lại trên kế tay mình, lông mi khẽ run ray.
Máu này không phải của nàng ấy.
Nhưng, nàng ấy đã giết người rồi.
Tô Tiểu Tiểu nhìn Lãnh Chỉ Nhược một cái, tỏ vẻ ức giận nói: "Còn không phải mấy tên khốn kiếp kia, làm bẩn tay của Lãnh tiểu thư và tal"
Gấu con giơ chân lên, ngửa đầu ừ một tiếng, giống như đang đáp lại lời của Tô Tiểu Tiểu.
Vẻ mặt Lãnh Chỉ Nhược hơi thả lỏng.
"Không bị thương thì tốt." Công chúa Tĩnh Ninh gật đầu.
"Ể? Gấu con, ngươi cũng tới đây àI"
Công chúa Huệ An đi đến trước mặt Lãnh Chỉ Nhược, cười chọc ghẹo gấu con trong ngực nàng ấy.
Mấy đứa bé cũng tò mò nhìn qua.
Gấu chó không đi vào, nó ở bên ngoài tìm một tư thế thoải mái nằm sấp xuống.
Tô Tiểu Tiểu kiểm tra thân thể của từng đứa trẻ.
Ngoại trừ có một đứa bé say xe nôn mửa, thân thể có chút yếu ớt, đa phần mấy đứa con lại đều chỉ bị hoảng sợ.
Mặt khác đi đường lâu như vậy, bọn họ cũng có chút đói bụng.
"Ta đi hái ít quả."
Lãnh Chỉ Nhược nói.
Tô Tiểu Tiểu kéo nàng ấy lại: "Ngươi đừng đi lung tung, trong rừng có rất nhiều cơ quan, không cẩn thận trúng cạm bấy thì rắc rối lắm. Ngoài ra, những người kia cũng có thể xông tới bất kỳ lúc nào."
Trong phòng dược có không ít đồ ăn, chỉ là không thể lấy ra ngay trước mặt bọn họ được. Ngam nghĩ một hồi, Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta biết có một nơi có đồ ăn, ta dẫn các ngươi đến đó."
Một đoàn người ra khỏi sơn động.
Đứa trẻ hai tuổi không đi được, Lãnh Chỉ Nhược phải bế cô bé.
Nhưng bế cô bé, thì không thể bế gấu con.
Gấu con cắn tay không xuống.
Gấu chó cắn một cái vào mông nghịch tử, cưỡng ép lôi nó xuống.
Thể trạng của gấu con không được xem là quá lớn, lại được Lãnh Chỉ Nhược ôm vào lòng, độ chấp nhận của bọn nhỏ đối với nó rất cao.
Nhưng chợt nhìn thấy con gấu chó khôi ngô khổng lồ, tiểu đậu đỉnh hai tuổi lập tức sợ quá khóc lên.
Gấu chó giơ bàn tay gấu to lớn dỗ dành bé.
Hu oa ——'
Tiểu đậu đinh khóc càng dữ dội hơn.
Gấu chó bị tiếng khóc dọa cho ngớ người: "..."
"Chỗ chỗ chỗ ta có kẹo!"
Công chúa Huệ An đột nhiên nhớ ra trong hầu bao của mình có mấy viên kẹo giòn.
Nàng ta lấy ra chia cho mấy đứa bé.
Tiểu đậu đinh có kẹo ăn, cuối cùng mới ngừng khóc.
Nơi mà Tô Tiểu Tiểu đưa mấy người bọn họ đến là hầm ngâm mà Ngũ Hổ quen thuộc nhất —— Tàng kim khố của Bạch Liên Giáo.
Ở nơi đó an toàn hơn sơn động.
Khi đi được một nửa, Tô Tiểu Tiểu nghe thấy tiếng kèn hiệu xung phong.
Quân Tần gia đến rồi.
"Ngũ Hổ, nhanh lên!"
Tô Tiểu Tiểu thúc giục.
Đôi cánh nhỏ của Ngũ Hổ võ đến nỗi bốc khói!
Đi điều tra tình báo thôi, tự bay một mình, mệt quá dil
Một đoàn người đi vào hâm ngầm.
Nhân lúc mọi người không để ý, Tô Tiểu Tiểu lấy nước và lương khô ra từ bên trong phòng dược, lại phân phó nhỏ vẹt: "Ngũ Hổ, đi xem xem tình hình bên ngoài thế nào rồi."
Ngũ Hổ bay vèo ra ngoài.
Ở lối vào của rừng đào. hương ¿đ384. Uy r hong Cua ve iư ¡ Hạ Hầu Ngạn cũng nghe thấy tiếng kèn tiến công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận