Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 374: Phu Nhân Giàu Có 1

Chương 374: Phu Nhân Giàu Có 1Chương 374: Phu Nhân Giàu Có 1
Tô Tiểu Tiểu đi trên trấn chủ yếu là gặp Thẩm viện trưởng cùng Phù đại nương, hỏi bọn họ có cái gì muốn mang cho Thẩm Xuyên và Tuệ Giác sư thái hay không.
Từ lúc lần trước ở Phủ Thành sau khi nhìn thấy trạng thái của Thẩm Xuyên, Tô Tiểu Tiểu lập tức mơ hồ hoài nghi đưa Thẩm Xuyên đến thư viện phủ thành đến tột cùng có phải là một cái quyết định chính xác hay không.
Nàng thường đi cửa sau.
Sau đó không có gì bất ngờ xảy ra, nàng lại bị lão nhân giữ cửa đánh cướp mất năm cái bánh bột.
Nàng đen mặt tiến vào thư viện.
Không đúng lúc chính là, Thẩm viện trưởng cùng Hạng công tử đi ra ngoài, gã sai vặt nói ba ngày sau mới về.
"Xem ra chỉ có thể để lần sau." Tô Tiểu Tiểu lại hỏi Chu Hưng: "Cảnh Dịch có ở đây không?"
Chu Hưng nói: "Cảnh công tử cũng không có ở đây."
Tô Tiểu Tiểu thở dài: "Được rồi, lần sau ta lại đến."
Nàng vừa mới đi, hai thân ảnh nam tử từ sau bình phong đi ra.
Đó là Ô Mộc và Thanh Huyền.
Bạch Trạch và Hồng Loan, một người ở sáng, một người ở tối, đều theo Cảnh Dịch xuất hành.
Cả hai bọn họ thì ở lại.
"Ngươi làm gì vậy?" Thanh Huyền hỏi.
Ô Mộc sờ sờ mặt chữ điển vuông vắn của mình: "Ngươi không cảm thấy nha đầu kia có vấn đề sao?"
Thanh Huyền nói: "Có vấn đề gì?"
Ô Mộc như có điều suy nghĩ nói: "Úy Trì Tu xuất hiện, ngươi cảm thấy chủ nhân của hắn sẽ không ở gần đây sao? Ta hoài nghi ngày đó không phải ta hoa mắt, người cùng nàng ở một chỗ chính là con trai út của Vệ gial"
Thanh Huyền nói: "Tiểu Hầu gia không phải bảo chúng ta đừng quản chuyện này nữa sao? Ngài ấy còn gạt cả biểu công tử bên kia."
"Đợi đãi!" Ô Mộc nghiêm túc nói: "Đây là chỉ tiết quan trọng nhất! Tiểu Hầu gia mới quen biết nha đầu này bao lâu, vậy mà vì nha đầu này, không thẳng thắn nói với biểu công tử dấu hiệu khả nghi của nàng ta! Tiểu Hầu gia nhất định đã đoán được cái gì, mà không muốn biểu công tử sẽ tổn thương nàng ta, nên mới cố ý không nói rõ với biểu công tử."
Thanh Huyền tram mặc. Không thể không thừa nhận, lời Ô Mộc đoán có vài phần đạo lý.
Ô Mộc hạ quyết tâm: "Ta đi theo dõi nàng ta, nhìn xem con trai út Vệ gia đến tột cùng có ở trong nhà nàng ta hay không!"
"Ôi -Ngươi quay lại - Ngươi -" Thanh Huyền không gọi được người lại.
Ô Mộc thi triển khinh công tuyệt đỉnh, nhảy lên mái ngói tẩu thoát, giống như quỷ mị ra khỏi thư viện.
Mắt thấy sắp đuổi theo kịp nàng.
Bỗng nhiên thắt lưng bụng hắn ta đau nhức!
Mẹ nó - -
Ai lại chơi súng cao su giờ này chứt
Ô Mộc bị đánh trúng.
Nơi viên đá nhỏ kia đánh vào không phải địa phương nghiêm trọng, nhưng lại đánh trúng tử huyệt của hắn ta.
Cả người hắn ta cứng đờ, tất cả khí lực đột nhiên như bị trút đi, hắn ta ngã bạch xuống, cắm cả mặt xuống dưới nền đất rắn chắc!
Cắt!
Chân hắn ta bị gay rồi -
Phải rất lâu mới lành được...
Ngoài cửa hậu viện, gã sai vặt ngẩng đầu nhìn về phía mây trắng từng đóa bầu trời: "Ngươi bị mù sao? Làm phí của ta một viên đá rồi, chim đâu? Chẳng đánh trúng cái gì hết! Còn đòi lợi hại hơn ta?”
Lão nhân ném súng cao su vào lòng hắn ta, gặm một miếng bánh giòn xốp: "Ngon quá."
"Chân ta ngứa, ngươi mau tháo thanh nẹp ra cho tal"
"Chờ ta từ phủ thành trở về sẽ tháo cho ngươi."
"Còn tận mấy ngày nữa sao?"
"Đúng vậy!"
Phù đại nương: .....
Phù đại nương vẫn bảo Tô Tiểu Tiểu mang cho Tuệ Giác sư thái một lọ Dưỡng Sinh Hoàn.
Tuệ Giác sư thái nhìn qua có tâm trạng không tệ, uống Dưỡng Sinh Hoàn hay không, Tô Tiểu Tiểu đều cảm thấy không quan trọng, thế nhưng đồ vật của Phù gia nhất quán là đồ chất lượng có bảo đảm, sử dụng lên cơ thể chắc chắn sẽ có ích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận