Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1300: Tiểu Ho Cúi Đầu Bái Sư 2

Chương 1300: Tiểu Ho Cúi Đầu Bái Sư 2Chương 1300: Tiểu Ho Cúi Đầu Bái Sư 2
Quỷ Phố giật lấy kẹo hồ lô của nó một cách dứt khoát!
Và đợi nó khóc!
Nhưng nhóc con không khóc.
Nó lại lấy một xâu khác ra khỏi túi vải chéo và xé tờ giấy bên ngoài ra.
Quỷ Phố không thương tiếc cắn một miếng lớn lên kẹo hồ lô của nhóc conl
Đã đến lúc khóc rồi!
Hắn ta hung ác nghĩ.
Nhóc con sững sờ, nhìn kẹo hồ lô của mình bị hắn ta cắn mất, nó nhón chân lên, đặt kẹo lên dĩa trên bàn rồi, xoay người chạy ra ngoài!
Đi tìm ai đó để tố cáo phải không? Sẽ khóc và nói rằng bá bá xấu xa này đã cướp mất kẹo hồ lô của conl
HU
Hắn ta sẽ không thừa nhận!
Nằm ngoài dự đoán của hắn ta, nhóc con đã quay trở lại, lần này, nó ôm một bát nhỏ trong ngực, trong đó có đây những viên kẹo hồ lô sáng bóng, ước chừng hơn mười xâu.
"Cho người."
Đại Hổ nói.
Lần này Quỷ Phố sững sờ.
Đại Hổ đặt bát nhỏ vào ngực hắn ta, giới thiệu cho hắn ta từng xâu một: "Những thứ này do mẹ con làm, ăn rất ngon, hai xâu này là táo gai, hai xâu này là quýt, hai xâu này là đào, hạt sen và dứa... Nếu người thích ăn kẹo hồ lô thì con cho người hết."
Quỷ Phố cởi mặt nạ, để lộ khuôn mặt xăm trổ.
Đại Hổ không bị dọa khóc.
Cậu bé chỉ nghiêng đầu nhìn hắn ta.
Quỷ Phố hung hăng tóm tay cậu bé.
Đại Hổ đáng yêu hỏi: "Người có muốn chơi bay bay với con không?”
Quỷ Phố cau mày nghi hoặc.
Hắn ta gặp được một nhóc con bị dọa mà không khóc.
Đại Hổ bị hắn ta xách lên giống như một cái bao tải nhỏ: "Con tên là Đại Hổ, hôm qua là đệ đệ Tiểu Hổ của côn."
Quỷ Phố nheo mắt, cậu bé nhắc đến nhóc con òa khóc tối qua. Đại Hổ lại nói: "Cin nghe nói võ công của người rất mạnh, người có thể dạy cho con không? Không được thì ngày mai con sẽ quay lại.'
Quỷ Phố lạnh lùng đặt cậu bé xuống: "Ta sẽ không dạy võ cho ngươi."
Hắn ta sẽ không bao giờ dạy võ công cho một đứa trẻ!
"A, vậy hẹn gặp lại vào ngày mai." Sau khi cúi đầu bái sư, Đại Hổ lễ phép rời đi.
Hừ, hắn ta không nhìn thấy gì!
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hắn ta sẽ rời khỏi Vệ gia! Ra khỏi kinh thành! Rời khỏi Đại Chul
Quỷ Phố nắm lấy một xâu kẹo hồ lô trên bàn và cắn mạnh.
Ưm?
Ngon thật.
Trong phòng, Tô Tiểu Tiêu tiêu hóa những võ công mà ba người chị dâu gửi đến, hai đứa Tiểu Hổ chạy xung quanh cô.
Năm tháng yên tĩnh.
Cho đến khi bên cạnh Tiểu Thuận Tử bên cạnh công chúa Huệ An đi tới, nói rằng công chúa Huệ An không chịu thay thuốc, làm phiên nàng vào cung một chuyến.
"Đại Hổ đâu?" Tô Tiểu Tiểu hỏi nha hoàn trong phòng.
"Nương, con ở đây."
Đại Hổ bước vào.
Tô Tiểu Tiểu sờ sờ cái đầu nhỏ: "Nương phải ra ngoài một lát, con đưa Nhị Hổ và Tiểu Hổ đến gặp tổ mẫu trước."
Đại Hổ hiểu chuyện nói: "Con biết rồi, nương đừng lo lắng, con sẽ để mắt đến Nhị Hổ và Tiểu Hổ."
Nhị Hồ nói: "Ta không cần ngươi để ý! Ta sẽ không chạy lung tung!"
Tiểu Hồ lập tức nói: "Tiểu Phủ không chạy lung tung!"
Đại Hổ, Nhị Hổ khinh thường nhìn cậu bé, ui, hôm qua là một con chó nhỏ chuồng lỗ chó mài
Tô Tiểu Tiểu vào cung.
"Công chúa Huệ An đâu?" Nàng hỏi Tiểu Thuận Tử.
Tiêu Thuận Tử nói: "Trong chòi nghỉ mát ở hồ Thái Dịch."
Vào mùa hè nóng nực, trong chòi nghỉ mát bên hồ Thái Dịch miễng cưỡng có chút gió mát thổi từ mặt hồ.
Công chúa Huệ An ngồi trên xe lăn, cánh tay phải đang băng bó, treo quanh cổ, nàng ta ngại mình xấu xí đến mức bảo người ta quấn một tấm màn lụa lấp lánh quanh băng gạc.
Nhìn từ xa, nàng ta giống như một nàng tiên cá đang nghỉ ngơi trên hồ. chương 1 30U. ¡ Iieu HO Qui UauU Dal>U < "Công chúa, Tô đại phu đến rồi." Cung nữ nhắc nhở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận