Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2383: Vệ Tư Trở Về! 3

Chương 2383: Vệ Tư Trở Về! 3Chương 2383: Vệ Tư Trở Về! 3
Tô Huyên bay một vòng, nhanh nhẹn xoay người lùi vê sau.
Không dừng lại dù chỉ dù chỉ giây lát, hắn ta đạp một cước lên câu đại thụ phía sau, thân hình như giao long rời biển, lại một lần nữa cầm kiếm đánh tới Phong trưởng lão!
Phong trưởng lão mặc dù đỡ được, nhưng có một thoáng rõ ràng cảm nhận được nội lực hỗn loạn.
Đã từ lâu chưa từng có loại cảm giác này rồi.
Ông ta nhàn nhạt nói: "Không hổ là cấm thuật mà ngay cả Cầu điên cũng không dám luyện. Có điều, đây chính là toàn bộ của ngươi sao? Hình như vẫn có chút chưa đủ đó!"
Phong trưởng lão ép lui Tô Huyên.
Tô Huyên lại một lần ngóc đầu trở lại.
Hắn ta và Phong lão đánh mấy chục chiêu, mỗi một chiêu đều ác liệt hơn chiêu trước.
Hắn ta không thể nghỉ ngơi, bởi vì một khi rảnh tay, Phong lão sẽ có cơ hội giết chết bất kỳ người nào ở đây.
Rất nhanh, Vệ Đình, Vệ Thanh và Quỷ Phố đều nhìn ra điều bất thường rồi.
Nếu còn tiếp tục như thế, Tô Huyên sẽ mất khống chế.
Lão già điên này, ông ta đang ép La Sát mất khống chết
Quỷ Phố và Vệ Đình, Vệ Thanh đồng loạt hành động, đỡ được một sát chiêu của Phong trưởng lão.
Quỷ Phố nói với Tô Huyên: "Ngươi đừng đánh nữal"
Tô Huyên hai mắt đỏ như máu, nắm chặt kiếm La Sát, từng bước từng bước đi ve phía này.
Phong trưởng lão đánh bay ba người bị thương, dùng cây gậy đè lên kiếm La Sát của Tô Huyên.
Sau đó, ông ta bóp lấy yết hau của Tô Huyên.
"Tới đây, để lão phu mở mang tâm mắt về sự lợi hại của bí thuật La Sát."
Tô Huyên chỉ còn hai lựa chọn.
Một là bị ông ta bóp chết, hai là tiếp tục cưỡng ép thi triển bí thuật La Sát, cho đến khi hoàn toàn mất khống chế.
Bỗng nhiên, một sợi tơ bạc quấn lên cánh tay của Phong trưởng lão.
Vệ Thanh câm hộp cơ quan trong ta: "Nếu còn không buông hắn ta ra, cánh tay này của ngươi cũng mất luôn."
"Tơ tằm Tuyết Vực Thiên?" Mí mắt của Phong trưởng lão không chớp lấy một cái.
Vệ Thanh dùng sức kéo một cái, tơ tắm Tuyết Vực Thiên cắt đứt tay áo của ông ta, một đoạn giáp trụ mềm lộ ra trên cánh tay ông ta.
Giáp trụ này, vậy mà không sợ tơ tằm Tuyết Vực Thiên!
Tô Huyên bị chặn hô hấp, cả khuôn mặt trở nên tím tái, gân xanh trên thái dương nổi lên, đôi mắt đỏ như máu.
Bàn tay cứng nhắc của hắn ta đột nhiên siết thật chặt, một luồng khí tức khát máu hung ác tràn ngập quanh thân hắn ta.
Mi tâm của Vệ Đình giật một cái!
Không hay rồi, Tô Huyên muốn đồng quy vu tận với ông tal
Vệ Đình cắn răng, ngửa mặt lên trời gam thét một tiếng, dùng Lưu Tinh Bộ lần cuối cùng, đoạt lại Tô Huyên từ trong tay Phong trưởng lão!
Hai người té nhào trên mặt đất.
Vệ Đình triệt để khí lực suy kiệt, hôn mê bất tỉnh.
Phong trưởng lão vung cây gậy trong tay lên, hung hăng đâm xuống tim của Vệ Đình!
Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.
Một bóng người tráng kiện khôi ngô bay đến, một cước đạp lên cây gây của Phong trưởng lão, cứu hai người thoát khỏi cây gậy của ông tal
Phong trưởng lão không kịp phòng bị, vậy mà lại bị nguồn sức mạnh này ép lui mấy bước.
Sức mạnh còn lớn mạnh hơn La Sát...
Chỉ là một Đại Chu nhỏ nhoi, lại có nhiều cao thủ như thế, cũng làm cho ông ta thay đổi cách nhìn.
Ông ta ổn định thân hình, cây gậy nặng nề đâm trên mặt đất, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía người vừa tới.
Là một tướng quân Đại Chu mặc áo giáp.
Ánh nắng của mặt trời chói chang xuyên qua cành lá rợp bóng mát, những lốm đốm rơi trên bộ chiến giáp vàng sáng lấp lánh của ông ấy.
Trong ánh mắt của ông ấy lộ ra sát khí lạnh lẽo nhiêu ngày không gặp.
"Ngươi là ai?"
"Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, Vệ Tưt"
Bạn cần đăng nhập để bình luận