Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1000:

Tôi sẽ hướng lên cấp trên báo cáo thất trách lần này của anh, còn xử phạt thế nào, tôi nghe theo an bài của tổ chức.”
Đây là ngay cả sĩ quan hậu cần cũng bị xử phạt.
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều yên tĩnh như ve sầu mùa đông. Nhìn thấy người từ trước đến nay dễ chịu như gió xuân, gương mặt tươi cười dễ mến như Khương Thư Lan, thế nhưng hiện giờ lại có chút sợ hãi.
Dường như Khương Thư Lan biết mọi người đang suy nghĩ gì: “Đối với đồng chí có công, trong nhà máy cũng đồng thời tiến hành khen thưởng.”
“Thăng chức cho Tam lùn thành tổ trưởng tổ ba. Mặt khác, những đồng chí làm việc ưu tú trong nhà máy, tới cuối năm đều thống nhất có thưởng. Cho dù là lần này nhà máy cần vượt qua cửa ải khó khăn, Khương Thư Lan tôi cũng sẽ lấy tiền riêng ra khen thưởng cho mọi người.”
Lời này làm cho người ban đầu còn sợ hãi cô, trong nháy mắt mở to hai mắt, mang theo vài phần ngạc nhiên vui sướng.
Thậm chí còn quên mất sợ hãi đối với Khương Thư Lan.
Đúng vậy, bởi vì Tam lùn nói ra chân tướng đã được đề bạt, tất cả mọi người đều là hâm mộ không thôi.
Trong lòng càng thêm kiên định, nhất định phải làm việc thật tốt. Để lấy được khen thưởng từ trong tay đồng chí Khương.
Thấy tinh thần đều không sai biệt lắm, Khương Thư Lan cho mọi người trở về vị trí tiếp tục làm công tác của bản thân.
Duy chỉ có tổ trưởng tổ ba là thất hồn lạc phách mà rời đi. Cái này không phải việc mà Khương Thư Lan cần để ý.
Cầm tiền lương cao hơn so với người khác, xảy ra chuyện đương nhiên là phải gánh vác hậu quả.
Bằng không, tiền lương là lấy không ư?
Chờ sau khi tất cả mọi người rời đi, sĩ quan hậu cần cười khổ một tiếng: “Khương Thư Lan, cô hiện tại càng lúc càng lợi hại.”
Cậu ta ngay cả Tiểu Khương cũng dám gọi.
Đánh một cây gậy liền cấp một quả táo, cô dùng đến lô hỏa thuần thanh.
Không có người ngoài, Khương Thư Lan thở dài: “Sĩ quan hậu cần, chẳng lẽ anh không thấy xưởng hiện tại xuất hiện rất nhiều vấn đề sao?”
Quản lý hỗn loạn, kiểm tra không nghiêm, bao che tội lỗi, ý đồ lẫn lộn, ra vấn đề, thậm chí không có ai có thể đảm đương được trọng trách.
Cái này đã là vấn đề rất lớn.
Bọn họ mới xây dựng nhà máy, cũng đã có nhiều vấn đề như vậy. Về sau nếu như làm lớn, Khương Thư Lan không dám nghĩ, liệu có phải sẽ giống cái sàng, liếc mắt một cái liền thấy một đống lỗ hổng.
Sĩ quan hậu cần làm sao có thể không biết.
Cậu ta cũng nói theo: “Người nhà máy, rốt cuộc không phải là lính trong bộ đội chúng ta, tôi cũng không tiện nhúng tay vào quản lý.”
Đặc biệt là những chị dâu, thím đó, thực sự là rất khó chơi.
Cậu ta là một người đàn ông chưa kết hôn, căn bản không thể quản lý được bọn họ.
Đánh không được, mắng không được, còn không xử phạt được.
Khương Thư Lan ngẩng đầu nhìn cậu ta, giọng nói bình tĩnh: “Cho nên mới cần giết gà dọa khỉ.”
Sau đó, cô giơ tay vỗ vỗ bả vai sĩ quan hậu cần: “Lần này ủy khuất cho anh rồi.”
Không phóng đại hậu quả, những người bên dưới sẽ không cảnh giác.
Sĩ quan hậu cần cười khổ một tiếng: “Tôi hiểu rồi.” Dừng một chút, rốt cuộc là không kìm được liền hỏi một cậu: “Cô tính toán kêu sư trưởng Lôi xử phạt tôi như thế nào?”
Khương Thư Lan nghĩ nghĩ: “Anh có tiền không?”
Sĩ quan hậu cần lắc đầu: “Không có.”
“Nhưng tôi có tiền lương.”
“Vậy xử phạt đi, cũng công khai ở bảng tuyên truyền bên ngoài nhà máy.”
Sĩ quan hậu cần: “...”
“Khương Thư Lan, cô thật là tàn nhẫn.”
Viết thông báo này để cho bên trong bên ngoài đều biết.
“Vậy không bằng, mọi người đền tiền thì sao?”
Một ngàn tám trăm cân mứt, còn có hai ngàn cân rau củ sấy khô, bọn họ không đền nổi.
Sĩ quan hậu cần: “Không thể đền nổi.”
Là do cậu ta bắt đầu có ý nghĩ kì lạ.
Khương Thư Lan liền vỗ vỗ bả vai cậu ta: “Anh hãy thành thật tiếp nhận xử phạt đi.”
“Mặt khác, anh phải nhìn hàng hóa chằm chằm, thúc giục bọn họ nhanh lên.”
“Ba ngày sau phải xuất một đống hàng đi thủ đô.”
Khương Thư Lan thật là một ma quỷ, một giây trước còn xử phạt người, giây tiếp theo liền vân đạm phong kinh mà sai xử người làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận