Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1522:

Cho dù hai mươi năm nữa trôi qua, hắn ta vẫn luôn là hắn ta, sẽ không thay đổi gì hết.
Đó là người mà hắn ta từng dùng cả sinh mạng để yêu thương.
*
Khương Thư Lan sau khi ký xong hợp đồng mua Hằng Nhuận Điền Sản rồi, nghĩ đi nghĩ lại vẫn cứ cảm thấy không hợp lý chút nào, Cát Hồng Sơn này cô đã giao tiếp cùng rất nhiều lần rồi.
Cả hai bên đều biết tám trăm vạn tệ sẽ là cái giá cuối cùng.
Ở bên ngoài cũng biết, cô cũng đã thỏa thuận xong hợp đồng vay tiền với ngân hàng rồi, đến lúc đang chuẩn bị ký tên thì đối phương đột nhiên tới nói cho không cô hai trăm vạn.
Điều này khiến cho Khương Thư Lan nghĩ như thế nào cũng thấy kỳ quái.
Cô nói: “Lệ Mai, em ở bên đó có người quen nào không? Chị muốn điều tra một chút về Cát Hồng Sơn.”
Lê Lệ Mai lắc đầu: “Người em quen cũng chỉ có người làm cùng ngành luật sư thôi, thuê người điều tra cũng không rẻ chút nào, chi bằng đi tìm Lí Húc Dương ở bên cạnh kia, bọn họ ở đó sẽ có cách nhanh hơn.”
Khương Thư Lan suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là chọn tìm đến Lí Húc Dương.
Lí Húc Dương vừa nghe được ý định của đối phương lập tức trở nên hứng thú: “Em biết rồi, lúc nghe em cũng cảm thấy có gì đó không hợp lý rồi, có kẻ nào đó đã đến quê Hương Cảng của Cát Hồng Sơn, bắt cóc con ông ta, bắt ông ta phải lấy tiền chuộc cứu người.”
Nghe được lời này, Khương Thư Lan không khỏi chột dạ: “Người kia là ai cậu có biết không?” “Chuyện này em cũng chưa điều tra ra, người kia cũng không vừa chút nào, em có kêu vệ sĩ rà soát qua mấy lượt rồi cũng không có được nhiều thông tin lắm, nghe nói chỉ có Cát Hồng Sơn mới được gặp qua anh ta mà thôi.”
“Nếu như chị thực sự muốn biết đối phương là ai thì nên hỏi trực tiếp Cát Hồng Sơn đó.”
Anh ta cũng chỉ là tò mò nên muốn điều tra một chút chứ không muốn gây thù với người vừa có năng lực vừa tàn nhẫn như vậy.
Như vậy thì anh ta sẽ chẳng được lợi ích nào hết.
Hơn nữa, năng lực phản trinh sát của đối phương cũng rất mạnh, nhận thấy có người nhà họ Lí đang điều tra thì lập tức hủy tung tích, thậm chí nơi ban đầu bọn họ điều tra được, khi đến cũng chỉ là khu nhà trống mà thôi.
Khương Thư Lan lắc đầu: “Chiều tôi sẽ đi kêu người tra xét, Cát Hồng Sơn đã rời khỏi Thâm Thị rồi.” Về phần đi đâu thì không ai biết hết.
Lí Húc Dương lại mở miệng, hai chiếc má mập mạp cũng phải chuyển động theo: “Không chừng bây giờ Cát Hồng Sơn đã gặp phải chuyện lớn rồi.” Nói xong, anh ta nhìn thoáng qua Khương Thư Lan, kỳ quái mà hỏi tiếp: “Chị tiếp nhận lấy Hằng Nhuận Điền Sản không gặp phải vấn đề gì đó chứ?”
Đối phương rõ ràng là người không tốt, theo lý thuyết ép buộc Cát Hồng Sơn như vậy chắc chắn cũng khó mà để yên cho Khương Thư Lan được rồi.
Khương Thư Lan ngạc nhiên, cô lắc đầu: “Không có vấn đề gì hết, không những vậy mà còn rất thuận lợi nữa.”
Hai người đều thực sự không hiểu nổi.
Lê Lệ Mai lại nói: “Hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là điều hành Hằng Nhuận Điền Sản.” Những chuyện đã qua thì truy cứu cũng không còn ý nghĩa gì nữa hết.
Khương Thư Lan nghĩ lại thì thấy cũng đúng, manh mối truy cứu đều bị chặt đứt rồi, cô không khỏi nhíu mày: “Cứ như vậy đi, chiều tôi lại đi ngân hàng, đi một chuyến tới Hằng Nhuận Điền Sản.”
Nếu như ngân hàng đã làm rồi thì chắc chắn không có chuyện buông tha.
Hơn nữa cô không còn chút tiền mặt nào trong tay nữa rồi, sau khi tiếp nhận Hằng Nhuận Điền Sản thì phải trùng tu lại, chắc chắn sẽ cần đến tiền.
Hơn nữa, hơn cả xây dựng lại, nhu cầu còn cấp bách hơn chính là vấn đề nước bị ô nhiễm của Hằng Nhuận Điền Sản.
Đây mới là chuyện cần phải gấp gáp giải quyết, cải biến danh tiếng không tốt trước kia của Hằng Nhuận Điền Sản, lúc đó mới có thể tiếp tục điều hành Hằng Nhuận Điền Sản được.
Hơn nữa cũng không thể tiếp tục kêu là Hằng Nhuận Điền Sản được nữa, trước kia có nước bị ô nhiễm ở Hằng Nhuận Điền Sản, mọi người chắc chắn đã có ấn tượng không tốt về cái tên này rồi. Thay đổi lại danh tiếng của nơi này cũng chính là chuyện có nhu cầu giải quyết cấp bách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận