Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1464:

Bản thân cô thì theo Khương Học Dân đi một chuyến tới Dương thành tiếp.
Cứ như vậy bán qua bán lại mấy vòng như thế.
Mình Hà rất nhanh đã mở được một cửa hàng quần áo ở phố Bình Hương.
Thành công của Minh Hà lập tức kích thích tới cả Hồng Cầm cùng với chị dâu ba Khương, hai người bọn họ có khả năng nấu nướng, cũng liền gọi điện cho Khương Thư Lan.
Liền mở một quán ăn vặt, ban đầu cũng đầu tư không lớn chút nào, cũng chỉ là một chiếc xe đẩy mà thôi, mỗi lần đều làm việc ở đằng sau cửa hàng của anh ba Khương.
Sáng ra đều phụ đẩy xe đẩy ra ngoài, tới cổng trường bán sữa đậu nành bánh bao, buổi trưa thì biến thành bán cơm, hai mặn một chay cùng với cơm, năm xu một phần, có thể ăn đến no, không đủ có thể thêm cơm.
Lúc này mới thu hút được không ít người tới ăn cơm.
Mà quán bán đồ ăn bọn họ còn nhờ người nhà họ Khương cung cấp cho nữa, nhà họ Khương có nhiều đất, có gạo, rau xanh, đều là đồ nhà trồng vậy nên không cần bỏ ra chút tiền nào hết.
Bác cả Khương cùng với bác hai Khương mỗi sáng sớm đều ra sông bắt cá, lên núi săn mồi.
Mấy thứ này dường như đã giải quyết được lượng lớn phí để duy trì quán ăn rồi.
Điều này cũng giúp cho Hồng Cầm cùng với chị dâu ba Khương bán quán ăn kiếm được không ít lợi nhuận.
Ngoài hơi vất vả một chút nhưng một tháng cũng phải kiếm được hàng ngàn tệ, nếu như được lúc bán đắt hàng, chỉ bán cơm thôi cũng kiếm được hai ngàn tệ rồi.
Chỉ là vì hai người quá bận rộn nên chị hai Khương cũng phải đến giúp đỡ một chút.
Mẹ Khương cùng với Tưởng Tú Trân và mấy đứa nhỏ mỗi ngày đều phụ trách việc chuẩn bị rau xanh với đồ ăn, để cha Khương mang vào thành.
Dường như là cả nhà đều làm việc hết.
Cứ như vậy đồng tâm hiệp lực với nhau, cũng khiến cho nhà họ Khương ngày càng tốt lên rất nhiều.
Điều này khiến cho Khương Thư Lan biết được thì không khỏi vui mừng, bởi vì so với đời trước của nhà họ Khương, dựa vào khu bình luận thì đời này bọn họ quả thực tốt hơn rất nhiều.
Cả nhà cùng phấn đấu như vậy, Khương Thư Lan đương nhiên cũng không rảnh rỗi chút nào.
Dù là bốn nhà máy ở hải đảo hay là nghiệp vụ của đội vận chuyển, thậm chí còn có cửa hàng quần áo mới mở, nhà máy cung cấp nguồn hàng mới mở.
Hết thảy đều được tiến hành đâu vào đó.
Đảo mắt đã đến năm tám mươi lăm.
Tiền hoa hồng mà Khương Thư Lan cầm trong tay ngày càng nhiều, chuyện làm ăn của nhà họ Khương cũng ngày càng lớn hơn.
Mấy đứa nhỏ cũng ngày càng lớn, Nháo Nháo và An An đã đến tuổi học trung học.
Mà Khương Bình An đã tốt nghiệp đại học, bắt đầu tiến vào ngành đặc thù rồi.
Khương Thư Lan không rõ lắm, nhưng dựa vào tin bên ngoài thì đều thống nhất là Khương Bình An đã có thể đền đáp cho tổ quốc được rồi.
Mọi thứ đều phát triển theo phương hướng vô cùng tốt.
Nhưng có chuyện khó mà tránh khỏi được, những người già trong nhà, dưới sự tàn phá của thời gian, đã không thể kiên trì được nữa…
Lúc Khương Thư Lan nhận được tin tức vẫn còn đang họp với sĩ quan hậu cần, chỉnh đốn vấn đề quản lý phí tổn giá thành.
Bên ngoài liền truyền đến tiếng gọi.
“Thư Lan, Thư Lan, nhà cô xảy ra chuyện rồi, mau quay về đi.” Thanh âm còn mang theo mấy phần vội vàng.
Bút mà Khương Thư Lan cầm trong tay cũng lập tức rơi xuống, cô theo bản năng mà đứng lên: “Có chuyện gì vậy?”
“Ông cụ nhà cô xảy ra chuyện rồi.”
Nghe được lời này, Khương Thư Lan không màng đến gì khác nữa mà lập tức rời khỏi văn phòng chạy về nhà.
“Đã thông báo cho Chu Trung Phong chưa?”
“Có thông báo rồi, anh ấy còn đến trước cô nữa.”
Lời này khiến cho Khương Thư Lan thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng đến khi về đến nhà nhìn thấy không ít người cùng với ông nội Chu đang nằm bất tỉnh trên mặt đất.
Lại không thể kiềm lòng được nữa.
“Còn... Còn có thể cứu được không?”
Thanh âm Khương Thư Lan có chút trầm xuống, cô theo bản năng mà đi tới bên cạnh Chu Trung Phong.
Cô có thể cảm nhận được Chu Trung Phong đang run rẩy.
“Ngừng thở rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận