Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1445:

Bởi vì thịt ở lòng bàn tay hay mu bàn tay thì đều là thịt hết.
Trung học hải đảo.
“Đứa nhỏ Khương Bình An này chính là thiên tài, tôi kiến nghị mọi người nên để cho cậu ấy tham dự thử cuộc thi của khoa.”
Khương Bình An mới mười lăm tuổi, tựa như cây măng mới mọc lên vậy, vô cùng tươi mát sạch sẽ.
Lúc này cậu đang đứng ở trong phòng mà nghe đề nghị của hiệu trưởng.
Cậu nhảy lớp vô cùng nhanh, mới mười lăm tuổi đã đủ tư cách để thi vào đại học rồi.
Chu Trung Phong ở bên cạnh nghe như vậy thì khẽ gật đầu: “Cuộc thi của khoa, tôi sẽ đưa cậu ấy đi.” Dừng một lúc, anh quay sang nhìn Khương Bình An: “Nhưng mà hiệu trưởng à, đứa nhỏ này muốn tham gia thi đại học hơn, thầy cảm thấy cái nào sẽ thích hợp với cậu ấy hơn?”
“Thi đại học sao?”
“Nếu như cậu ấy tự nguyện thì cứ tham gia cũng được, chuyện này cũng không ảnh hưởng gì nhiều.”
“Nhưng mà học tịch của cậu ấy vẫn còn ở quê, nếu như tham gia thi vào đại học thì tôi kiến nghị nên quay về quê để thi hơn.”
“Vâng, tôi biết rồi, làm phiền hiệu trưởng rồi.”
Sau khi ra khỏi văn phòng rồi, sắc mặt của Chu Trung Phong mới ôn hòa hơn mấy phần: “Dượng, cháu muốn quay về quê để thi đại học.”
Giống như cô vậy, sau khi thi đỗ đại học rồi sẽ trở thành niềm hãnh diện của mọi người.
Khương Bình An cũng muốn giống như cô mình, trở thành niềm tự hào của cả nhà, khiến cho cha cậu cũng được tự hào hơn mấy phần.
“Vậy được, đến lúc đó, dượng sẽ tranh thủ đưa cháu quay về một chuyến.”
“Không cần đâu dượng, cháu có thể tự quay về được, dượng quên rồi sao, năm ngoái cháu cũng tự mình quay về được mà.”
Lúc này Chu Trung Phong nói: “Để dượng với cô cháu bàn bạc một phen trước đã.”
Lúc này, Khương Bình An cười lên, cậu hiếu kỳ nói: “Dượng à, dượng với cô cháu kết hôn nhiều năm như vậy rồi mà dượng vẫn còn sợ cô đến vậy sao?”
Đến cả chuyện này mà cũng cần phải bàn bạc với cô trước.
Chu Trung Phong liền nghiêm mặt nói: “Không phải là sợ mà là tôn trọng, tin tức gì của cháu, dượng cũng sẽ nói cho cô hết, đây là giữ lời hứa sẽ chăm sóc cháu với cô cháu.”
Khương Bình An trầm mặc: “Cảm ơn dượng.”
Cậu ở hải đảo nhiều năm như vậy rồi, đối phương vẫn luôn chăm sóc cậu giống như người cha vậy.
“Được rồi, giữa chúng ta không cần nói mấy lời như vậy làm gì.”
“Dượng chỉ lo nếu cháu đi rồi, đứa nhỏ Nháo Nháo kia sẽ trở thành ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới mất.”
Chỉ có Khương Bình An ở đây làm tấm gương tốt nên hai đứa nhỏ kia mới chịu học tập đàng hoàng mà thôi.
Chỉ sợ nếu Khương Bình An đi rồi thì hai đứa nhỏ kia sẽ để trống bàn tay không làm gì nữa hết.
Khương Bình An không khỏi nở nụ cười: “Dượng, chuyện này dượng cứ yên tâm đi, cháu sẽ dạy dỗ Nháo Nháo cùng với An An thật tốt.”
Mấy năm nay, cậu lấy bản thân thay thế Khương Thư Lan cùng với Chu Trung Phong mà dạy dỗ cho hai đứa nhỏ.
Chu Trung Phong: “Được, vậy làm phiền cháu rồi.”
“Người một nhà đừng nói phiền hay không phiền làm gì.”
Cùng một cách nói khiến cho Chu Trung Phong nhịn không được mà vỗ vai Khương Bình An: “Không tồi.”
Chu Trung Phong rất nhanh đã gọi điện thoại, Khương Thư Lan biết Chu Trung Phong bận nên không kêu Chu Trung Phong đưa Thiết Đản về.
Mà đưa ra cách khác là kêu Lôi Vân Bảo nhà sư trưởng Lôi cùng Khương Bình An quay về Đông Bắc.
Lôi Vân Bảo mấy năm nay không nhảy lớp vậy nên vẫn học cấp hai, sắp lên cấp ba rồi, đang được nghỉ.
Vừa vặn liền có thời gian để quay về cùng với Thiết Đản.
Lúc nhận được tin tức này, Lôi Vân Bảo dường như vui đến mức không ngủ được.
Lôi Vân Bảo mười bốn tuổi đã giống như con trâu nhỏ rồi, nhìn qua cực kỳ rắn chắc, hơn nữa vóc dáng cậu ấy cũng cao, đã cao tới một mét tám rồi, rõ ràng còn cao hơn cả Khương Bình An lớn hơn mình một tuổi.
Hai người đứng cùng một chỗ, Lôi Vân Bảo càng giống như anh lớn hơn.
Hơn nữa mấy năm nay cậu ấy cũng rất chú trọng việc học võ, mười hai tuổi đã dám đấu với huấn luyện viên ở trong quân đội.
Mười bốn tuổi đã không còn huấn luyện viên nào có thể chống đỡ lại được cậu ấy nữa, cũng chỉ có một mình Chu Trung Phong mới đấu lại được.
Nhưng đến Chu Trung Phong cũng phải nói chưa đến mười năm nữa, anh cũng không thể đấu lại được Lôi Vân Bảo được nữa, bởi vì tuổi anh cũng không còn trẻ nữa, mà Lôi Vân Bảo đang ở độ tuổi khỏe mạnh nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận