Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 634:

Vào lúc mấy người đàn ông bận rộn thắp đuốc, mấy người Khương Thư Lan và Miêu Hồng Vân nghỉ ngơi tại chỗ.
Vừa vặn, đồ đạc mẹ Khương chuẩn bị khi trước lập tức được dịp phát huy tác dụng của nó.
Khương Thư Lan đầu tiên là cắn miếng cà chua ngọt ngào, chín mọng đỏ rực, sau đó là dưa hấu đầy nước.
Không chỉ giải khát còn đỡ đói, sau lấy ăn tiếp mấy quả mận cực chua, trong nháy mắt làm tinh thần phấn chấn.
Nhìn mấy thứ chua đến le lưỡi như quả mận, Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân cũng bắt đầu nuốt nước miếng trong vô thức: “Chua như thế làm sao em ăn được vậy?”
Nhìn thôi cũng cảm giác được có bao nhiêu cảm giác chua đến tê lưỡi.
Khương Thư Lan cười cười: “Em cảm thấy khá tốt.”
Quả thật khẩu vị của phụ nữ mang thai là kỳ lạ nhất.
Cô đưa cho hai người quả mận, Vương Thủy Hương và Miêu Hồng Vân đồng thời lắc đầu: “Không được không được, tụi chị không ăn được.”
Ăn vào cho rụng răng à…
Khương Thư Lan tất nhiên cũng không có miễn cưỡng, lại lật túi đeo vai lên, lấy bánh đào xốp giòn và bánh ngọt trứng gà cho Miêu Hồng Vân và Vương Thủy Hương.
Hai người bọn họ ấp úng, đâu thể nào không ý tứ, giờ này có thức ăn là có bao nhiêu quan trọng, hơn nữa còn là dành cho phụ nữ mang thai ăn.
Khương Thư Lan nhiệt tình thực sự, các cô từ chối không được, liền quyết cùng lấy một khối bánh đào xốp giòn.
Xem như nếm một chút thôi.
Vừa ăn vừa nhìn hai người đàn ông trước mặt bận rộn.
Hai bó đuốc thì khẳng định không đủ, tối thiểu phải có trái phải năm sáu cái, còn phải dự trù hai ba cái phòng bị.
Bọn họ đương nhiên có đèn pin, nhưng nếu vào động, thực sự bắt gặp những sinh vật như dơi, lúc đó đuốc so với đèn pin hữu dụng hơn nhiều.
Chu Trung Phong đang tìm nhánh cây đủ lớn, vừa vặn làm bó đuốc tốt một chút, trong đầu anh nghĩ làm đuốc thì cây thông gỗ là tốt nhất, nhưng mà biển đảo bên này khí hậu cũng không thích hợp cho cây thông sinh trưởng.
Đến cuối cùng, vẫn là đoàn trưởng Na tìm tới: “Ở đây e là không có cây thông gỗ to lớn như cậu muốn rồi. Chỉ có Thông Ngũ Kim(), không có khả năng lớn như cây thông gỗ phương Bắc, nhưng dùng tạm vẫn được.”
[Chú thích: (
) Thông Ngũ Kim: Còn gọi là thông trắng Nhật Bản. Thông Ngũ Kim là một trong số ít những cây thông có thể sinh trưởng ở vùng nhiệt đới, có khả năng chịu hạn tốt, thích nghi với nhiệt độ cao.]
Chỉ là những cây thông ngũ kim này nhỏ và ngắn thôi.
Chu Trung Phong đánh giá một chút, liền cầm lưỡi đao chặt xuống, mất chút công sức, đã chặt được năm sáu cây lớn, lấy thêm cành lá, cây khô để bọc lại phía đầu cây đuốc.
Đây là vì để giai đoạn đầu đốt dễ cháy, lúc sau có thể kéo dài lửa cháy càng lâu càng tốt.
Thấy Chu Trung Phong bận rộn, đoàn trưởng Na cũng gia nhập, khi quay đầu nhìn thoáng qua vợ nhà mình, ngồi xổm ở cửa động nghỉ ngơi ăn uống.
Trong lòng không khỏi trào lên ít tư vị: “Cậu nói xem sao lúc đó cậu lại đồng ý cho người vợ đang mang thai của mình đi theo chứ?”
Không chừng Khương Thư Lan không đến, vợ anh ta cũng không tới.
Lúc đó chỉ có Chu Trung Phong và anh ta lên núi, giờ này nhiều khi đã vào sơn động, hái xong tổ yến rồi đi.
Nào có ở đây hì hục làm đuốc như vậy.
Còn một lần làm đến năm sáu cái, mệt chết anh ta mà.
Chu Trung Phong đang đẽo gọt cây đuốc thứ ba, vót nhọn phần đầu, tiện tay dùng cành thông buộc lại.
Nghe vậy, anh ngẩn đầu nhìn Khương Thư Lan một chút.
Cô đang tựa vào lưng Miêu Hồng Vân ăn cà chua, biểu lộ gương mặt tràn đầy thỏa mãn, khẽ híp hờ đôi mắt, đương nhiên là khá hưởng thụ phong cảnh trên đỉnh núi.
Chu Trung Phong không khỏi nhếch môi, động tác trong tay càng nhanh hơn mấy phần: “Ngày thường chỉ lo huấn luyện, không chú ý săn sóc em ấy nhiều hơn, khó có dịp ra ngoài hít thở một chút, lên núi cũng rất tốt.” Giọng nói của anh dịu dàng như nước.
Đoàn trưởng Na ở bên cạnh sờ sờ da gà nổi đầy tay: “Cậu sủng vợ quá rồi, tôi nói cho cậu nghe, phụ nữ chính là người không nên chiều hỏng, đến cuối cùng không phải là cưỡi lên đầu lên cổ cậu ngồi sao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận