Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 484:

Cô ấy giơ tay lên: “Nếu như mấy người muốn bắt, có thể bắt cả tôi đi luôn, tôi có thể kết hợp để thẩm vấn với mấy người, có thể đừng lề mề như vậy có được không?”
Cô ấy một hơi chạy đến mấy km, dẫn người tới đây không phải là để bọn họ ôn chuyện với nhau!
Là để xem bọn họ làm chuyện chính, chính là bắt cha ruột của cô ta.
Dựa vào tính tình nóng nảy của cô ấy, cô ấy khó mà chịu nổi được.
Lúc này nữ chủ nhiệm Dương Cúc Hương ho nhẹ một tiếng: “ Chúng tôi biết rồi, hiện tại mọi chuyện thế nào rồi? Đối phương đã phá hư quân hôn thành công hay chưa?”
“Chưa....”
Cái này không cần Lê Lệ Mai phải giải thích, tộc trưởng Lê đã lập tức đứng dậy giải thích luôn.
“Không có chuyện gì hết, hiện tại đã sắp xếp xong rồi, tôi chỉ đề nghị Chu Trung Phong lấy con gái Lê Lệ Mai của tôi, như vậy tộc chúng tôi sẽ nhượng lại rừng cao su cho quân đội, mấy người già và trẻ em đang nằm quanh rừng cao su cũng sẽ rút lui khỏi đó, nhưng mà đề nghị này vừa được nói ra đã bị phó đoàn Chu cự tuyệt rồi, vậy nên tôi vẫn chưa được tính là phá hư quân hôn!”
“Sao có thể không tính được!? Ông không những là phá hư quân hôn, hơn nữa còn uy hiếp người ta, đây chính là tội chồng tội.”
Lê Lệ Mai trừng mắt: “Cha, ông đừng nghĩ đến chuyện nói dối nữa.”
Sau đó cô ấy hướng về phía Dương Cúc Hương mà nói: “Bắt ông ta lại!”
Đây là con gái ruột của tộc trưởng Lê sao?
Tộc trưởng Lê suýt chút nữa tức đến chết, hận không thể đi về phía trước mà bóp chết Lê Lệ Mai.
Sao lại sinh ra loại con gái ăn cháo đá bát như vậy?
Kiếp trước ông ta đã tạo ra nghiệp gì thế?
Nữ chủ nhiệm Dương Cúc Hương theo bản năng mà nhìn về phía chính ủy Tống cùng với Chu Trung Phong: “Chính ủy, phó đoàn, chuyện này...?”
Nếu như bọn họ bắt tộc trưởng Lê về, liệu có bị tính là phá hư hợp tác giữa quân đội và người dân địa phương hay không?
Chuyện lớn như chuyện của rừng cao su, nếu như bọn họ phá hỏng, chẳng phải bọn họ sẽ thành tội nhân của quân đội sao?
Nghĩ xong, tất cả mọi người đều chần chờ.
Lê Lệ Mai gấp đến độ túm cả tóc: “Mấy người mau đưa ra quyết định đi, bắt người cần gì phải phiền toái đến như vậy đâu chứ?”
Cô ấy chỉ vào tộc trưởng Lê, còn có Lão Lục cùng với Răng Nanh: “Mấy người mau bắt cha tôi lại đi, chuyện người già và trẻ em ở ngoài rừng cao su tôi sẽ thay mấy người giải quyết, còn có quyền sở hữu rừng cao su nữa, tôi sẽ thay mấy người giải quyết hết.”
“Không có tộc trưởng, tôi sẽ làm phó tộc trưởng, tất cả mọi chuyện ở trong tộc đều nghe tôi hết.”
“Đương nhiên là tôi sẽ nể mặt chị Khương Thư Lan mà hợp tác với quân đội mấy người, nhưng hợp tác như thế nào thì phải xem mấy người đối xử với chị Thư Lan ra sao, nếu như mấy người đối xử với chị Thư Lan không tốt, ha ha....”
Lúc này đây khu bình luận hiện lên.
[Ôi chao, không hổ là người con gái muốn làm nên nghiệp lớn, vừa tới đã xử lý hoàng đế cũ rồi tự mình lên làm hoàng đế rồi.]
[Hóa ra người có thể làm lên nghiệp lớn, từ khi còn nhỏ đã có dấu hiệu rồi, hiện tại Lê Lệ Mai mới bao nhiêu tuổi chứ? Tuổi mụ là mười tám sao? Tuổi thực tế thì mới mười bảy? Ngẫm lại xem tôi mười bảy tuổi đang làm gì nào? Tôi còn là một học sinh trung học bình thường, còn chỉ vì bị mẹ mắng mà buồn rầu.]
[Chung quy lại là tôi không xứng, thế giới của đại lão, tôi không thể hiểu được.]
[Chỉ có tôi là cảm thấy có nhiều hint lắm sao? Mấy người không biết là Lệ Mai có khí phách đến mức nào ư? Mấy người nghe giọng điệu kia kìa, tôi sẽ nể mặt chị Thư Lan mà hợp tác với mấy người, nhưng mà hợp tác như thế nào thì phải xem mấy người đối xử với chị Thư Lan ra sao, nếu như mấy người không đối xử tốt với chị Thư Lan, ha ha....]
[Không chịu được mất, lặp lại lời kịch một lần nữa tôi lại càng cảm thấy như vậy hơn, khí phách của cô gái này,, ngầu quá đi.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận