Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 553:

Đợi mấy người Hứa Vệ Phương rời đi rồi, tư lệnh Cao đi đến bàn công tác lấy ra một tờ giấy từ trong ngăn kéo đưa cho Chu Trung Phong: “Nhìn xem.”
Chu Trung Phong vừa mở ra nhìn lập tức ngạc nhiên, giấy thông tri thăng chức.
Dù anh biết nếu như mình làm tốt việc ở rừng cao su rồi sẽ được thăng chức.
Nhưng Chu Trung Phong không ngờ bản thân lại được thăng chức sớm đến như vậy.
Anh đi nghỉ phép ba ngày, quay về liền nhận được thông tri thăng chức.
Đây là lần đầu tiên cá nhân được nhận một bức thông tri thăng chức.
Cụ thể là được trao quân hàm lại còn được cấp trên khen ngợi.
“Đội trưởng sao?” Chu Trung Phong thấp giọng hỏi.
“Là đội trưởng.”
Tư lệnh Cao đứng dậy, đưa mắt nhìn thẳng vào anh, mang theo mấy phần tán thưởng: “Xét thấy cậu có biểu hiện rất tốt trong công tác ở rừng cao su, lần trước còn đặc biệt phá được vụ án buôn lậu lớn, hai lần lập công, tổ chức quyết định khen thưởng, thăng chức từ phó đoàn lên đội trưởng, chính thức khen ngợi trong đại hội ở cuối tuần.”
Tuy Chu Trung Phong từ trước đến nay luôn lạnh lùng, lúc này đây cũng không áp chế được sự vui mừng trong lòng.
Anh khom mình cúi chào tư lệnh Cao: “Tôi Chu Trung Phong nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng là khen ngợi của tổ chức.”
Anh sẽ dùng cả đời còn lại để trung thành với tổ chức, trung thành với quân đội.
“Tốt!”
Tư lệnh Cao cao giọng nói: “Nhớ kỹ lời mình nói, tổ chức cũng sẽ vì một đồng chí ưu tú như cậu mà tự hào.”
Không giống với sự trịnh trọng của tư lệnh Cao, sư trưởng Lôi lại thoải mái hơn rất nhiều, ông ấy đi về phía trước từng bước, đưa tay ra vỗ vỗ bảo vai Chu Trung Phong, vẻ mặt vui mừng nói: “Chúc mừng cháu, Trung Phong, trở thành quân nhân trẻ tuổi nhất trong quân đội hải đảo chúng ta, thậm chí là quân đội ở phía Nam lên được chức đội trưởng.”
Một đội trưởng hai mươi lăm tuổi, nói ra cũng đủ khiến người ta kinh ngạc rồi.
Rất trẻ, Chu Trung Phong thực sự còn rất trẻ.
Nếu như không phải anh tốt nghiệp từ trường quân đội, là một hồng miêu chính, hơn nữa còn rất có năng lực thì cũng sẽ không thăng chức nhanh như vậy.
Chu Trung Phong cúi chào sư trưởng Lôi: “Cảm ơn lãnh đạo.”
“Cảm ơn cái gì, đây là thứ cậu đáng được nhận.”
“Chuyện ở rừng cao su nếu như làm được tốt, tiền đồ sẽ còn rộng mở hơn.”
Lời nói của sư trưởng Lôi có ý tứ rất sâu xa. Ông ấy là cực kỳ xem trọng hậu bối Chu Trung Phong này.
Chu Trung Phong: “Đã rõ!”
“Được rồi, không làm phiền cậu nữa, mau quay về nhà nói với vợ mình một tiếng, tôi nghĩ Tiểu Khương cũng sẽ rất vui cho cậu.”
Sư trưởng Lôi cười lên ha ha, còn không quên nói: “Hai đứa nhỏ mấy ngày nay ở nhà họ Lôi sắp lên trời luôn rồi, mau dẫn chúng về để Tiểu Khương quản giáo một phen đi, rồi hãng mang trả cho chú.”
Nhắc đến cũng kỳ lạ, tính tình Lôi Vân Bảo ngang bướng như vậy, không chịu nghe lời ai hết, nhưng chỉ nghe lời của Khương Thư Lan.
Chu Trung Phong gật đầu.
Đợi vừa ra khỏi văn phòng, cổ tay anh đã bị ai đó túm lấy.
Chu Trung Phong theo bản năng mà vung tay ra, cả người đối phương đều ngã lăn trên mặt đất, kêu lên một tiếng đau đớn.
“Chu Trung Phong, anh ăn tảng đá à?”
Sức lực sao lại lớn đến như vậy chứ?
Nhìn thấy Hứa Vệ Phương ngã lăn trên đất như con nhộng, Chu Trung Phong hơi nhíu mày, đưa tay ra: “Đứng dậy đi.”
Hứa Vệ Phương nương vào tay anh mà đứng lên, sau đó đưa mắt lẳng lặng đánh giá Chu Trung Phong, dù là ở trong tình huống như thế này, đối phương vẫn có thể kéo hắn dậy được một phen.
Có thể thấy được tâm trạng của đối phương đang rất tốt, nói sâu hơn, hắn ta thậm chí còn có thể cảm nhận được một tia sung sướng từ trên mặt đối phương.
“Thăng chức sao?” Ngữ khí đầy chua ngoa.
Chu Trung Phong gật đầu, tâm tình đang rất tốt, còn có thể đối xử với tên công tử bột kia ôn hòa hơn mấy phần.
Điều này khiến cho Hứa Vệ Phương lại càng tỵ nạnh, giọng hắn ta không khỏi giương cao lên mấy phần, giống như con gà trống đang muốn tranh phần thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận