Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 453:

Bọn họ phải dùng rất nhiều thời gian mới khiến cho thôn dân ở đây chấp nhận bọn họ, mà sau khi nhóm chuyên gia này đến có thể nói đã khiến cho quan hệ của song phương trực tiếp quay về vạch xuất phát rồi.
“Rất xin lỗi.”
Ông Từ không biết nói gì nữa: “Chúng tôi quá nóng vội rồi.”
Dừng một lúc, ông ấy lại chần chờ: “Chúng tôi vốn dĩ chỉ muốn giúp cho những thôn dân ở đây thoát nghèo làm giàu được, tại sao bọn họ lại kháng cự chúng tôi như vậy?”
Đây chính là điểm mà ông ấy nghĩ mãi không ra được.
Chu Trung Phong vẫn liên tục đi về phía trước, không tạm dừng chút nào, mồ hôi trên trán lăn xuống rơi cả vào trên lá cây.
Anh suy nghĩ một lát rồi nói luôn: “Nếu như nhà chú có một con gà duy nhất có thể đẻ trứng được, là nguồn thu duy nhất trong nhà, khi ấy bên ngoài đột nhiên có một đám người đi tới nói với chú giao gà cho bọn họ, bọn họ sẽ giúp con gà đẻ được nhiều trứng hơn, chú có tin không?”
“Nói vậy khác nào là lừa đảo đâu?”
Ông Từ theo bản năng mà nói, vừa nói ra, ông ấy đã lập tức nhận ra được vấn đề, thần sắc cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc.
“Tôi hiểu rồi.”
Lúc này đây, ông ấy không còn thắc mắc gì nữa.
Còn Chu Trung Phong thì quay lại nhìn tộc trưởng Lê, bọn họ rời đi về hướng khác, áp chế lo lắng ở trong lòng lại.
Cũng giống như nỗi lo của Chu Trung Phong vậy.
Sau khi tộc trưởng Lê rời đi rồi, một người đàn ông trẻ có xương gò má cao, bộ dạng gầy yếu nhân tiện hỏi: “Tộc trưởng, rõ ràng quân đội cùng với mấy chuyên gia này là cùng một phe.”
Vừa rồi người thả mấy chuyên gia kia là bọn họ, nhưng như vậy không có nghĩa là trong lòng bọn họ sẽ không có khúc mắc.
Tộc trưởng Lê không nói gì hết.
“Đúng vậy, tộc trưởng à, lão Lục nói đúng lắm, mấy quân nhân kia với nhóm chuyên gia là cùng một phe, rừng cao su này của chúng ta liệu có phải cũng sẽ sớm bị nuốt đi mất không?”
“Cho dù mấy quân nhân là người tốt đi chăng nữa, nhưng mọi người cũng thấy rõ được mấy chuyên gia kia có ngữ khí gì, thái độ thế nào rồi! Vừa đến đây đã dám chặt cây cao su của chúng ta, nhỡ chúng ta giao rừng cao su cho bọn họ, bọn họ chém hết toàn bộ rừng cao su của chúng ta thì biết làm sao bây giờ?”
Ở nơi này, nhà nào nhà nấy cũng đều phải kiếm cơm từ rừng cao su kia mà!
Mỗi một cây cao sunđều là con gà đẻ trứng vàng của bọn họ.
Nếu như giao rừng cao su này cho đối phương chẳng khác nào giao cả mạng sống của mình cho đối phương.
Ai nấy cũng đều có suy nghĩ như vậy hết.
Tộc trưởng Lê trầm ngâm: “Nếu như có những đồng chí quân nhân kia thì chúng ta thực ra có thể tin tưởng được, nhưng hiện tại lại có thêm mấy chuyên gia này, bọn họ không hề đáng để chúng ta tin tưởng.”
“Vậy nếu như bọn họ nghiêm khắc tịch thu rừng cao su của chúng ta thì sao? Mọi người quên là trong tay của mấy quân nhân kia có súng rồi à?”
Tiếng súng bắn ra vừa rồi đâu chỉ dọa được mấy chuyên gia đâu. Đến cả bọn họ cũng không khỏi sợ hãi.
Lời này nói ra, xung quanh lập tức trở nên yên lặng.
Tộc trưởng Lê nhíu chặt mày lại: “Vậy thì đừng trách chúng ta dùng phương pháp đặc thù để bảo vệ quyền lợi của mình.”
Ông ấy ngẩng đầu nhìn con gái của mình, cô gái kia trắng nõn nà, như hoa như ngọc, là mỹ nhân nổi danh mười dặm tám hướng ở phía này của bọn họ.
Không hề có ít người tới tận cửa để cầu hôn.
Nhưng tộc trưởng Lê lại rất cao ngạo, ông ấy không coi trọng vùng này, tâm tư bắt đầu suy nghĩ về phía trước.
Bấy giờ mới định thần lại, áp chế suy nghĩ của mình, ở nơi có nhiều người như thế này không phải nơi thích hợp để hỏi ra suy nghĩ của con gái.
Tộc trưởng Lê nhanh chóng đưa ra quyết định: “Mau gọi tất cả những người trong tộc chúng ta, từ trẻ con cho đến người già tới đây, chúng ta bắt đầu mở cuộc họp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận