Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1495:

Thái độ không nhanh không chậm này khiến cho Tiểu Cầm cũng thả lỏng hơn mấy phần, nhân viên bọn họ thích nhất là được tiếp đãi những khách quý.
Nhưng đồng thời cũng rất sợ hãi những khách quý, bởi vì bọn họ quá mức tài giỏi.
Không những không thể đắc tội với bọn họ, ngược lại còn phải cẩn thận mà chiếu cố đối phương.
Khách VIP có thái độ hòa nhã như Khương Thư Lan quả thực là rất ít.
Đợi sau khi Tiểu Cầm cầm thư ủy thác mà rời đi rồi, có người đàn ông ngồi ở ngay giữa sô pha, nếp nhăn trên trán không giấu được vẻ ưu sầu.
Một thân ông ta mặc tây trang, vẫn không che được một thân vai u thịt bắp của mình, tay cầm chiếc điện thoại di động màu trắng rất cũ, đi về phía Khương Thư Lan.
Vừa mở miệng đã tươi cười lên hệt như phật Di Lặc: “Phu nhân Khương, tôi là Cát Hồng Sơn của Hằng Nhuận Điền Sản, chúng ta có thể làm quen một chút được không?”
Khương Thư Lan vốn định từ chối, nhưng đối phương không những tươi cười mà còn trực tiếp đưa danh thiếp của mình qua.
Khương Thư Lan nhớ tới bình luận có nói giá trị của bất động sản ở Thâm Thị sẽ còn tăng rất nhiều, tương lai tiền lời sẽ cao.
Cô suy nghĩ một lát rồi nhận lấy danh thiếp: “Khương Thư Lan.”
“Ồ, tôi lớn hơn cô một chút nên gọi cô là em Khương nhé, nếu như có nhu cầu mua nhà có thể dựa vào số điện thoại trên danh thiếp mà gọi cho tôi.”
Khương Thư Lan nhìn thoáng qua danh thiếp, danh thiếp màu trắng có hiện chữ đỏ ở bên trên, phía sau có viết một hàng chữ nhỏ, tổng giám đốc của Hằng Nhuận Điền Sản.
Khương Thư Lan gật đầu, cất danh thiếp vào trong túi: “Nếu có nhu cầu, tôi nhất định sẽ tìm đến tổng giám đốc Cát.”
Cô vừa lo xong chuyện mua cổ phiếu ở Thâm Thị, cảm thấy có hơi buồn ngủ, liền đưa tay qua gối đầu ngủ.
Ánh mắt Cát Hồng Sơn hiện lên một tia sung sướng, nhưng rất nhanh chóng đè nén xuống được: “Luôn sẵn sàng phục vụ.”
Đợi sau khi ông ta đi rồi, thư ký của Cát Hồng Sơn đi phía sau còn quay lại nhìn thoáng qua Khương Thư Lan đang im lặng uống cà phê.
Nhịn không được mà tò mò hỏi han: “Cát tổng, sao ngài lại đưa danh thiếp cho phu nhân Khương?”
Rõ ràng khách quý có nhiều như vậy kia mà.
Bước ra đến cửa rồi, Cát Hồng Sơn nhịn không được mà thở dài: “Có thể cô ta sẽ dễ dụ hơn.”
“Nói không chừng có thể mua trọn được mọi thứ của chúng ta luôn đó.”
Đây là có thể làm bất kỳ điều gì khi đã đến mức tuyệt vọng rồi, gom góp toàn bộ tiền của mình thành vốn rồi, tính toán đầu tư một phen vào cổ phiếu, nếu như thắng, chuyện kinh doanh của bọn họ không chừng có thể sống lại được.
Nhỡ như đối phương thực sự tiếp nhận nhà của bọn họ thì sao?
Vậy chẳng phải bọn họ sẽ còn một đường sống sao.
Cát Hồng Sơn là người Hương Cảng, nghe đồng hương nói tới đây xây phòng ở sẽ giàu to phát tài, lúc này mới bán hết của cải lấy tiền mặt đi tới Thâm Thị, ông ta cũng là người dám làm dám chịu, dùng ba năm để lập lên được Hằng Nhuận Điền Sản.
Bọn họ cũng là những người bắt đầu rất sớm, có được một lượng đất nhất định.
Nhưng chỉ là vận khí của Cát Hồng Sơn không được tốt, tiền có được đang đầu tư một nửa thì lại bị chặn đứng mất.
Vốn nghĩ nếu như có thể bán được căn nhà thì sẽ thu hồi được vốn, nếu không thì sao khi đó ông ta lại chọn nơi này được.
Nơi đây không chỉ có đất cát đầy trời, đến cả lúc xây nền còn đầy nước bị ô nhiễm phía dưới.
Điều này đối với người Hương Cảng mà nói chính là điều kiêng kị nhất, ngay từ khi bắt đầu đã có chuyện không may rồi.
Quả nhiên, giống như chuyện có nước ô nhiễm kia, tin tức Hằng Nhuận Điền Sản có nước bị ô nhiễm lập tức bị lan truyền ra ngoài.
Khiến cho những căn nhà sắp được bán ra của Hằng Nhuận Điền Sản đều trở nên không bán ra được nữa.
Mà Cát Hồng Sơn vẫn bất chấp làm cho đến cùng, sở dĩ đến phòng khách VIP của sở giao dịch là vì muốn thử một cơ hội cuối cùng, trông cậy vào cổ phiếu để thay đổi cục diện, ngoài ra cũng là tìm người nhận lại nhà của Hằng Nhuận Điền Sản.
Đối với người tin tưởng vào phong thủy học như Cát Hồng Vân, nguồn nước ô nhiễm kia đối với ông ta thực sự rất đáng ghét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận