Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 88:

Giang Mẫn Vân đưa mắt nhìn chiếc ô tô có buộc hoa đỏ thẫm, sau khi lướt qua người cô ta lại đi tiếp, đây là đang đi đón Khương Thư Lan sao?
Cô ta cắn môi, trong lòng không khỏi cảm thấy phức tạp.
Đến khi nhìn thấy Trâu Dược Hoa lái chiếc xe đạp phượng hoàng tới, cô ta mới hiểu được là mình thiếu thứ gì.
Chỉ có thể không ngừng an ủi bản thân, tương lai Trâu Dược Hoa sẽ là người giàu có nhất.
Chu Trung Phong dù sao cũng chỉ là người tốt bình thường, thành tựu trong tương lai chắc chắn đều kém hơn Trâu Dược Hoa.
Như vậy trong lòng Giang Mẫn Vân có thể dễ chịu hơn một ít.
Lúc xe vừa tiến vào trong đại đội Ma Bàn, một đám trẻ con sớm đã chờ ở ven đường lập tức xông ra vây quanh xe.
Cùng nhau “ồ” lên thật thuận miệng.
“Chú rể tới, cưới cô dâu, cưới cô dâu phải cho trẻ kẹo!”
Bọn nhỏ đều đang đòi được cho kẹo.
Chu Trung Phong đương nhiên không hề để ý, anh còn cố ý đi từ trên xe xuống để dặn dò bọn nhỏ không được đứng xung quanh xe vì không an toàn.
Chu Trung Phong có đôi mắt tinh anh, trí nhớ tốt, thậm chí còn nhìn ra được Tiểu Thiết Đản đang khóc trong đám trẻ con.
Tiểu Thiết Đản muốn ăn kẹo, ánh mắt cậu bé ngập nước, trong giọng nói đầy trẻ con còn mang theo chút hung dữ: “Bọn họ nói, dượng muốn đem cô của cháu đi tới một nơi thật xa.”
Buổi sáng ra thì cậu bé mới biết cô mình sắp rời khỏi đây rồi.
Về sau sẽ không gặp được nữa.
Vừa nghe đến đây, cậu bé lập tức chạy ra cửa đại đội đợi.
Chu Trung Phong chào hỏi với mấy đứa nhỏ xong, liền ngồi xổm xuống trực tiếp trả lời: “Dượng cho cháu lên ngồi xe lớn có được không?”
Mắt Tiểu Thiết Đản lập tức sáng lên, còn chưa kịp trả lời đã bị Chu Trung Phong đưa tay ra bế lên xe.
Tiểu Thiết Đản dưới ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè mà ngồi yên vị trong xe.
Cậu bé sờ chỗ này sờ chỗ kia, cuối cùng tìm ra được một viên kẹo đưa cho Chu Trung Phong: “Dượng đừng cưới cô cháu nữa có được không?”
Nói xong thì ngước đôi mắt trông mong lên nhìn, nom có chút đáng thương.
“Tại sao vậy?”
Chu Trung Phong đột nhiên trở nên kiên nhẫn một cách hiếm thấy, anh cố gắng nói chậm lại.
Hôm qua bọn họ còn rất tốt mà, còn ngoắc tay với nhau nữa.
Sao hôm nay lại muốn đoạn tuyệt rồi?
Tiểu Thiết Đản trả lời: “Cháu muốn kết hôn với cô cháu! Cháu đã bàn bạc hết với cô rồi, đợi cháu lớn lên sẽ cưới cô về.”
Bàn tay nho nhỏ nắm lại, lời nói cũng rất nghiêm túc.
Hứa Thành Binh đang lái xe bên cạnh nhịn xuống, tình địch của lão Chu, đến cả đứa nhóc bốn tuổi cũng có.
Chu Trung Phong nghĩ nghĩ rồi nói: “Chú sẽ lấy trước, sau đó đợi cháu trưởng thành rồi lấy sau nhé!”
Tiểu Thiết Đản nghĩ đi nghĩ lại, rồi cũng gật đầu, nhưng sau đó lại cả giận: “Đâu có, đợi cháu trưởng thành rồi dượng sẽ phải tặng lại cô cho cháu!”
“Ngoắc tay hứa nhé!”
Chu Trung Phong đưa tay ra ngoắc tay với cậu bé.
Cảnh tượng này khiến Hứa Thành Binh sốc đến không nói lên lời, đợi cậu bé lớn rồi thì cô cậu bé đã già đến mức nào rồi đây!
Lão Chu này thực sự phát điên rồi, đến cả đứa nhỏ cũng giở trò.
Có Tiểu Thiết Đản ngồi lên đó, dù trong lòng Chu Trung Phong rất gấp gáp, nhưng vẫn kêu Hứa Thành Binh đi chậm lại chút.
Đợi khi đến nhà họ Khương rồi, xe jeep buộc hoa đỏ thẫm cuối cùng cũng dừng lại.
Bọn trẻ liền hoan hô lên: “Chú rể tới, chú rể tới rồi!”
Mấy người lớn cũng lên tiếng: “Chú rể này hôm nay đi ô tô tới rước dâu luôn sao!”
Đây thực sự là điều rất hiếm thấy, lúc trước cũng nhiều người đi tới rước dâu rồi nhưng có thể đi xe đến rước thực sự rất hiếm.
Đồng chí Chu này quả thực không tầm thường chút nào!
Bên cạnh còn có người hỏi: “Thầy thuốc Khương, nhà họ Khương, con rể nhà ông chắc chức vị bên đó không hề thấp nhỉ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận