Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 222:

“Hơn nữa em không làm liên lụy đến anh ấy, những tân binh khác cũng sẽ không làm liên lụy đến anh ấy, chúng em....”
Khương Thư Lan ngẩng đầu nhìn cô ta, nói từng chữ một: “Là hậu thuẫn lớn nhất của anh ấy.”
“Còn nếu mọi người xem thường những tân binh này, chẳng nhẽ chồng mọi người không phải đi lên từ việc là những tân binh sao? Chồng mọi người có thể đi lên được, tại sao những người khác lại không đi lên được ạ?”
Huống hồ, đâu ai biết được tương lai bọn họ sẽ như thế nào? Hai năm xuất ngũ sao? Ai nói rằng bọn họ không thể là doanh trưởng, đội trưởng, sư trưởng hoặc quân sư?
Hầu Tử ở bên ngoài nhiệt huyết lập tức trở nên sôi trào, ngay lúc này đây, chị dâu Khương Thư Lan trong lòng cậu ấy chính là ngọn đèn dẫn đường sáng ngời nhất.
Lúc này đây, hệ thống bình luận lập tức nháy loạn lên.
[Ôi ôi ôi, Thư Thư lại làm đúng nữa rồi.]
[Làm sao vậy? Tôi có chút lo lắng cho Thư Thư, thực ra Từ Mĩ Kiều nói cũng đúng, đây là quan hệ của những người trưởng thành, giẫm cao bưng thấp không từ thủ đoạn mà tiến về phía trước mới được coi là bình thường.]
[Đúng vậy, thái độ thẳng thắn quá mức này của Thư Thư rất dễ đắc tội với người khác.]
[Ôi trời! Từ Mĩ Kiều thì có là gì? Những người hôm nay bọn họ mời đều là đàn em mà!]
[Có nghĩa là sao?]
[Có biết Hầu Tử đang đứng trước cửa kia là ai không? Tên đầy đủ của anh ấy là Tào Hầu, tương lai chính là đại lão đó, siêu cấp đại lão! Vậy nên đắc tội với Từ Mĩ Kiều cũng chẳng sao cả! Mọi người đừng quên, những lời vừa rồi kia của Thư Thư đều được đại lão Hầu Tử nghe vào tai hết cả rồi.]
[Biết điều này có ý nghĩa là sao không?]
[Tất cả mọi người nghe tôi nói này, ngoài Thư Thư ra, đối với Hầu Tử mà nói, Thư Thư chính là ngọn đèn dẫn đường cho anh ấy, là ân nhân của anh ấy!]
[Thư Thư một mình thành tội nhân sao? Phải không phải không?]
[Đây rõ ràng là ông nội đang cho ăn hả? Ông nội: Cháu gái bảo bối à, há mồm ra nào, ăn một miếng đi.]
[Ăn đi, cháu không chỉ có thể trở thành đại lão đâu, cháu còn có thể là ân nhân của đại lão đó.]
Khương Thư Lan: “...???”
Như vậy nghĩa là sao?
Tiểu Hầu Tử tương lai sẽ trở thành đại lão sao?
Nhưng lại đang đứng ở ngoài cửa? Nghe thấy hết những lời cô nói rồi ư?
Khương Thư Lan có chút hoang mang, tương lai Hầu Tử liệu có phải đại lão không thì cô không biết.
Cô cũng chỉ là vì đối phương mà bênh vực cho người yếu thế, hoặc có thể nói là cô không có cùng quan điểm với Từ Mĩ Kiều mà thôi.
Hoàn toàn không ngờ rằng, nói đại cũng nói ra được những điều nên nói như vậy.
Cứ vậy khiến cho người ta ngạc nhiên vô cùng.
Nhưng nhiều lần như vậy, Khương Thư Lan dần trở nên chết lặng.
Từ Mĩ Kiều ở bên cạnh, thấy ý tốt muốn nhắc nhở cho đối phương của mình lại bị người ta ghét bỏ mà giáo huấn lại như vậy.
Lập tức liền trở nên tức giận, nhịn không được mà nói.
“Khương Thư Lan, cô nói như vậy là có ý gì? Cô thanh cao nên cô có thể đối xử ngang hàng với tất cả mọi người, điều này thì ai mà không biết?
Chỉ là phụ nữ chúng ta sống không chỉ đơn giản là sống cho bản thân mình, mà còn sống vì chồng mình nữa. Tôi đợi xem sau này khi chồng cô không thể thăng chức được thì cô sẽ làm gì?”
Thân làm vợ người ta, lại còn là vợ quân nhân, thay chồng ở phía sau củng cố các mối quan hệ, giúp cho đối phương có thể thăng chức.
Đây đều là hai bên cùng cố gắng.
Khương Thư Lan không ủng hộ quan điểm này, chỉ có thể nói là quan điểm của hai bên hoàn toàn khác biệt với nhau.
Cô nhíu mày, thấp giọng nói: “Nếu không thăng chức được thì không phải là do vấn đề năng lực của anh ấy sao?”
Người có vấn đề về năng lực như vậy, bị tổ chức đào thải không phải rất bình thường sao.
Như vậy những người được giữ lại mới là những người ưu tú chứ không phải những kẻ thừa thãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận