Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 693:

Lời này thốt ra, Khương Thư Lan liền thấp giọng nói với Lê Lệ Mai: “Lệ Mai....”
Lê Lệ Mai có chút oan ức, cô ấy chỉ là muốn tốt cho chị Thư Lan thôi mà.
Cô cứ luôn như vậy, đối xử với ai cũng tốt hết, toàn để bản thân bị thua thiệt.
Sĩ quan hậu cần ở bên cạnh cũng nhận thức được bản thân hơi lỗ mãng, cậu ta vội nói thêm: “Không sao đâu không sao đâu, Tiểu Khương ở bên này phụ trách nói tôi nghe thôi, có việc gì cần đến thể lực thì cứ giao hết cho tôi.”
Khương Thư Lan nhìn cậu ta một cái, suy nghĩ một lát rồi gật đầu, đúng là cô không thể dùng sức được.
Sau đó, Khương Thư Lan lấy một tờ giấy ra, làm thành hình dáng của bếp lò.
Cô nhớ rõ bình luận đã ghi là cho rau lên trên lớp lót bằng sắt, sau đó mới cho vào bếp lò.
Điều này có ý nghĩa là bếp lò để làm rau củ khô không còn giống với bếp lò kiểu truyền thống nữa.
Theo kiểu truyền thống thì là bên trên nhóm lửa, bên dưới cào bụi.
Mà loại bếp lò này dường như không có chỗ để cào bụi rồi.
Chỉ dùng một chỗ để nhóm lửa, sau khi nung nóng bùn, rút hết củi ra rồi thì cho rau xanh đựng trên tấm lót bằng sắt vào sấy cho khô.
Sau đó thì lấp kín cửa bếp lại.
Như vậy thì bên trong bếp lò sẽ dùng nhiệt độ cao để sấy khô rau củ.
Đây dường như là cách sấy khô đồ đơn giản nhất rồi.
Khương Thư Lan không thể không cảm ơn bản thân thời còn học trung học đã học vật lý với hóa học không tồi chút nào, nếu không thì cũng không thể nào nghĩ được đến đây.
Sau khi suy nghĩ thông suốt hết mọi thứ rồi, Khương Thư Lan lập tức thêm thắt sửa đổi lại hình dáng của bếp lò lên tờ giấy, hơn nữa còn cố ý để lồi lên.
“Cha, sĩ quan hậu cần, mọi người nhìn này, con muốn có một cái bếp lò như thế này, trực tiếp dựng trên mặt đất, phải dùng bùn vàng, phía dưới không cần có chỗ để cào bụi. Mặt khác, lòng bếp phải cố gắng làm to một chút, nhất là bụng lòng bếp, phải đủ to để cho một tấm ván sắt lớn vào, dùng để sấy khô rau củ.”
Sở dĩ gọi cả cha Khương nữa vì cha Khương cũng có tay nghề nặn bùn rất tốt.
Điều này dường như là điều cơ bản mà người Đông Bắc nào cũng biết.
Làm giường đất, xây nhà, xây lòng bếp.
Cha Khương lại còn rất có tay nghề nữa.
Nhưng mà sau khi Khương Thư Lan thốt ra lời này, khu bình luận lập tức trở nên im ắng.
Không biết là ai phản ứng đầu tiên.
Cô không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
[Ôi chao, ôi chao, ôi chao.]
[Quả nhiên đại lão đúng thực đã dự đoán được cách làm của Thư Thư rồi.]
[Giống nhau như đúc từ một khuôn ra vậy.]
[Vậy nên là lão đại kia còn đi bình luận làm gì chứ, trực tiếp đi viết kịch bản luôn đi, để lão đại viết kịch bản chắc chắn là sẽ rất hay.]
[Chỉ có tôi là cảm thấy Thư Thư có gì đó không đúng sao?]
[Không đúng chỗ nào chứ?]
[Lần nào cũng có thể trùng hợp như vậy thì có khả năng hay không?]
[Cẩn thận quá rồi.]
[Được rồi, mọi người đừng suy nghĩ nhiều quá, vừa nhìn là biết mới tới rồi, không cần phải ngạc nhiên đâu, như vậy chỉ minh chứng cho việc chưa biết gì nhiều thôi.
Chẳng nhẽ lúc trước nhiều chuyện như vậy cô cũng chưa xem qua sao? Loại chuyện này đối với Thư Thư mà nói thì nhiều như cơm bữa vậy?]
[Có ai theo dõi từ lâu rồi không? Mau phổ cập kiến thức cho mọi người đi, danh hiệu của Thư Thư là gì?]
[Là con gái cưng của ông trời!]
[Đúng vậy, Thư Thư chính là con gái cưng của ông trời, đừng nói chỉ là một cái bếp lò đơn giản, cho dù sau này Thư Thư có được lên trời thì tôi cũng không cảm thấy ngạc nhiên đâu.]
[Nhìn bộ dạng không có kiến thức của mấy người kìa, cũng chỉ là một cái bếp lò thôi mà đã khiến mọi người ngạc nhiên vậy sao? Vậy nếu về sau Thư Thư kiếm được một cái mỏ vàng không phải sẽ hù chết mấy người luôn sao?]
Bình luận này vừa hiện lên, khu bình luận thoáng chốc im ắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận