Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 64:

Nhưng mà, những thứ này đều là đồ vật quý giá, cứ như vậy đặt ở bên ngoài, ngộ nhỡ bị va đập, vậy nên làm sao mới tốt đây?
Chu Trung Phong không vội vã trả lời, mà nhìn về phía Khương Thư Lan: “Em cảm thấy để chỗ nào thì được?”
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhìn về phía Khương Thư Lan, trong ánh mắt biểu lộ vài phần hâm mộ và không thể tin được.
Nghe thấy Chu Trung Phong hỏi mình, Khương Thư Lan bị mọi người nhìn chăm chú, cảm giác không tin vào sự thật cho lắm.
Anh này? Người đàn ông ở trước mặt này, thật sự mang theo ba vòng một vang để làm đưa lễ vật đám hỏi sao?
Khương Thư Lan ngơ ngác một lát, trên khuôn mặt trắng như ngọc lộ ra vẻ ngỡ ngàng: “Anh thật sự mang theo ba vòng một vang đến ư?”
Cô tin tưởng Chu Trung Phong, nhưng mà cô chỉ không nghĩ tới đối phương vậy mà thật sự kiếm được ba vòng một vang tới đưa lễ hỏi.
Chu Trung Phong nhìn dáng vẻ ngơ ngác dễ thương của cô, ánh mắt khẽ lay động, nhịn không được mà cười gật đầu: “Suy nghĩ xong để ở đâu chưa?”
Chỗ cửa nhà họ Khương sớm đã chật ních người, những người vây đầy ở đây toàn là người của đại đội sản xuất.
Bên ngoài thì cũng có chỗ, nhưng mà mấy ngày trước tuyết rơi, trên đất có tuyết tan dính bùn, để đó chắc chắn là không được.
Đều là đồ hoàn toàn mới, không thể làm bẩn đúng không?
Khương Thư Lan do dự, hỏi ý kiến của mẹ Khương: “Mẹ, để ở bên ngoài được không ạ?”
Lúc này mẹ Khương còn như đang lạc vào trong sương mù, có chút cảm giác không chân thực.
Con rể này vô duyên vô cớ từ trên trời rớt xuống thì thôi, ngay cả ba vòng một vang cũng mang theo đến?
Còn lái xe hơi tới đây?
Chuyện này mà không sướng chết người được hay sao?
Mẹ Khương có chút ngây ngốc một lúc, nhưng mà rốt cuộc cũng là người từng trải qua qua sóng to gió lớn, rất nhanh đã bình tĩnh lại.
“Được, nghe theo con gái mẹ, để bên ngoài đi.” Bà nói với con trai cả: “Thằng cả à! Đi đi đi! Lấy giấy dầu chống thấm để bên trong ngăn tủ của mẹ ra đây.”
Giấy dầu chống thấm kia vốn là giữ lại để vá nóc nhà, không nỡ dùng hết nên giữ lại một ít để chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Anh cả nhà họ Khương vừa nghe, lập tức đi vào phòng phía Tây lấy giấy dầu chống thấm trong ngăn tủ.
Không mất nhiều thời gian lắm, giấy dầu đã được lấy ra rồi.
Mẹ Khương chỉ huy: “Thằng cả, thằng hai, các con tới đây, trải giấy dầu lên chỗ bùn trên đất đi.”
Nếu là trước kia, bà sẽ không nỡ dùng giấy dầu mới tinh này.
Nhưng mà, giấy dầu này là để đặt ba vòng một vang, là để đặt lễ vật đám hỏi của con gái bà!
Vậy nên bà không tiếc, cũng đừng nói đến giấy dầu này, cho dù bảo bà cởi áo bông ngay tại chỗ, lót trên mặt đất, bà cũng cam tâm tình nguyện!
Anh cả và anh hai nhà họ Khương nghe thế, kéo giấy dầu trải chúng lên chỗ bùn trên đất.
Nhóm con cháu của nhà họ Khương ở bên cạnh thấy thế, vội vàng ngồi xổm xuống trải giấy dầu.
Trải xong, ánh mắt tất cả mọi người như lang như hổ nhìn chằm chằm Chu Trung Phong.
Chu Trung Phong cúi đầu một chút, mọi người quá nhiệt tình rồi.
Nhìn thấy mẹ Khương nhìn về phía anh, vẻ mặt tươi cười, đó là ánh mắt mẹ vợ nhìn con rể: “Đồng chí Chu phải không? Nếu con gái tôi đã tin cậu, tôi chắc chắn cũng tin cậu, sân này tôi sắp xếp cho cậu.”
Chu Trung Phong không được tự nhiên mà ho nhẹ một tiếng: “Cảm ơn thím ạ.”
Anh đi đến cạnh xe, giơ tay gõ cửa kính xe: “Thành Binh, chủ nhiệm Vu, mở cốp xe ra giúp tôi.”
Ba vòng một vang là đồ vật lớn, trên ghế lái đương nhiên không để được.
Hứa Thành Binh là chiến hữu của Chu Trung Phong, cũng là người ở đại viện tỉnh Đông.
Hai người đều là chiến hữu ở bộ đội thủ đô, sau này Hứa Thành Binh bị thương trong lúc chiến đấu, trở về chỗ đóng quân tỉnh Đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận