Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1451:

Vì để tránh bị Giang Mẫn Vân quấy rầy, Trâu Dược Hoa đã trói Giang Mẫn Vân vào trên ghế trong nhà trước ngày mà Trâu Dương thi, không cho cô ta có cơ hội chạy đi quấy rầy chuyện thi cử của Trâu Dương.
Nhưng Giang Mẫn Vân ban đầu vốn chỉ mắng một câu, giây sau cô ta lập tức không còn phản ứng gì nữa hết.
Vì bị đối phương trói nên chỉ có thể hướng tới đối phương mà cười một tiếng: “Tôi sẽ tận mắt nhìn thiên tài nhà họ Trâu rơi xuống đáy vực.”
Lời này đối với Trâu Dược Hoa cũng chỉ là châu chấu cuối thu cố gắng mà giãy dụa thôi.
Anh ta nhìn thoáng qua Giang Mẫn Vân, lập tức khóa cửa lại, sau khi kiểm tra cả cửa sổ rồi, anh ta mới yên tâm đi tới nhà khách đón Trâu Dương đi thi đại học.
Lúc này đây cả nhà bọn họ đều cố gắng hết sức cũng chỉ để cho Trâu Dương có thể thuận lợi mà thi vào đại học.
Sau khi tới nhà khách rồi, Trâu Dược Hoa nhìn thấy Kiều Lệ Na dẫn Trâu Dương đi ra, theo phía sau là Kiều Trì, thần sắc của anh ta lập tức không còn lạnh lùng như lúc ở nhà nữa.
Ngược lại còn vô cùng ôn hòa, mấy người họ khiến cho Trâu Dược Hoa cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình.
Anh ta đi tới: “Đồ đạc đã thu dọn đầy đủ hết chưa?”
Kiều Lệ Na: “Đều đã thu dọn xong hết rồi, Dương Dương thu dọn, tôi kiểm tra, đã đầy đủ hết rồi.”
“Vậy được rồi, chúng ta mau tới trường thi thôi.”
Kiều Lệ Na ừ một tiếng, đi song song cùng với Trâu Dược Hoa, không thể không nói, một màn này dù là bọn họ hay Trâu Dương thì cũng đều cảm thấy vô cùng ấm áp.
Từ đời trước đến bây giờ, đây là lần đầu tiên người một nhà bọn họ cùng đưa Trâu Dương đi thi.
Đời trước, bởi vì Kiều Lệ Na quay về quá muộn, đã bỏ lỡ chuyện quan trọng của Trâu Dương cùng với Trâu Mỹ, đời này cô ta quay về sớm hơn một chút thì mọi chuyện có thể viên mãn hơn một chút.
Bọn họ đều cảm thấy rất vui vẻ.
Ngoại trừ Kiều Trì, trên khuôn mặt mập mạp của nó đã mang theo vẻ bất mãn, vô cùng bất mãn.
Kể từ sau khi về nước, mẹ đều dồn hết sự chú ý lên người của Trâu Dương.
Kiều Trì u ám không nói chuyện.
Một đường sau khi đi tới trường thi liền nhìn thấy một nhà vệ sinh công cộng.
“Dương Dương, con có muốn tới nhà vệ sinh không?”
Trâu Dương ừ một tiếng, Kiều Trì ở bên cạnh liền nói: “Con cũng muốn đi.”
“Vậy để mẹ cầm đồ cho.”
Kiều Lệ Na đưa tay về phía Trâu Dương, lại bị Trâu Dương tránh đi, cậu ta không an tâm giao đồ của mình cho bất kỳ ai hết.
acaju ta cự tuyệt nói: “Mẹ, con có thể tự cầm được.”
Điều này khiến cho Kiều Lệ Na có chút buồn, con trai không tín nhiệm cô ta, nhưng nghĩ lại, con trai thi vào đại học đến năm lần rồi, nhiều lần bị người khác tính kế hại như vậy, cảnh giác cũng là chuyện bình thường mà thôi.
“Vậy được, hai anh em con đi cùng với nhau đi, Kiều Trì, con cầm đồ cho anh nhé.”
Kiều Trì tuy rằng không tình nguyện, nhưng nhìn thoáng qua Trâu Dương, cuối cùng vẫn gật đầu.
Đợi sau khi tới nhà vệ sinh rồi, bởi vì phải xếp hàng vậy nên Trâu Dương để cho Kiều Trì đi vào trước, sau đó mới vào, mùi nhà vệ sinh không hề dễ ngửi chút nào.
Trâu Dương nắm chặt giấy dự thi, mang theo vài phần mong chờ, cậu ta không an tâm giao giấy dự thi cho bất kỳ ai hết, nhưng cũng không muốn giấy dự thi ám mùi khó ngửi của nhà vệ sinh.
Trong thời gian ngắn, cậu ta lập tức lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Kiều Trì đột nhiên nói: “Anh, em sẽ để giấy dự thi ở nơi anh có thể thấy được, anh cứ yên tâm mà đi vệ sinh đi.”
Một tiếng anh trai này khiến cho Trâu Dương có chút vui mừng, nghĩ đến đời trước bọn họ là anh em tốt nhất, Trâu Dương liền thả lỏng cảnh giác: “Được, vậy em cầm đi, nhưng không được để rời khỏi tầm mắt của anh.”
“Anh yên tâm.”
Sau khi thấy Trâu Dương đi vào nhà vệ sinh rồi, Kiều Trì còn cầm tờ giấy lung lay qua lại.
Ý bảo giấy vẫn còn ở đây.
Điều này cũng khiến cho Trâu Dương yên tầm mà quay đầu đi.
Nhưng nháy mắt sau khi cậu ta quay đầy đi, nét tươi cười trên mặt Kiều Trì không còn chút nào nữa hết, nháy mắt liền lâm vào giằng xé nội tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận