Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1430:

Cho dù là hiện giờ cậu ta điều kiện không tồi trở về, mọi người trong lòng vẫn là có vài phần oán trách.
“Học Dân cháu đừng cảm thấy cha mẹ cháu nói chuyện tàn nhẫn, lúc cháu không trở về, cha mẹ cháu lo lắng đêm này đêm khác không ngủ được.”
Chị dâu thứ hai Khương nói một câu.
Khương Học Dân gật gật đầu: “Thím, cháu biết rồi.”
Cậu ta sao có thể oán trách cha mẹ được đâu.
Cậu ta chỉ cảm thấy bản thân không hiếu thuận.
Thân là con cả, lại không hoàn thành bổn phận hiếu thuận.
Khương Học Dân không để cảm xúc chi phối quá lâu, bởi vì muốn bắt đầu thu gom lương thực, nhà họ Khương ước chừng hai tấn, toàn bộ đều lấy hết.
Còn lại hai tấn, cha Khương lại đi tìm đại đội trưởng của đội sản xuất, làm mọi người tiến hành rút thăm xử lý, rút được nhà ai thì chính là nhà người đó.
Đây là nhà nước thu lương thực, căn bản không tồn tại mua bán tư nhân.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ đội sản xuất đều hận không thể rút đến nhà mình, lúc rút thăm, tất cả đều là háo hức.
Cuối cùng rút được bốn nhà, tổng cộng gom đủ hai tấn lương thực, chứa đầy bốn chiếc xe tải lớn.
Không ít người còn đang nhón chân mong chờ: “Học Dân, các cháu về sau còn thu nữa không?”
Từng nhà còn có không ít lương thực, đều vẫn là lương thực mới.
Khương Học Dân: “Vẫn chưa chắc chắn, chúng ta phải xem lần này tình hình phản ứng của nhà nước thế nào, có điều nếu như có thu lương, cháu vẫn là sẽ trở về tìm các chú thím để hỗ trợ.”
Lời này nói rất đúng, mọi người đều thích nghe.
Rõ ràng là bọn họ thỉnh cầu Khương Học Dân hỗ trợ, lại bị cậu ta nói thành tìm mọi người hỗ trợ.
Chờ sau khi nhóm xã viên về hết, người nhà họ Khương lúc này mới hướng tới cậu ta mà dặn dò nói: “Trên đường tình nguyện, đi từ từ thôi, cũng phải chú ý an toàn.”
“Cháu biết rồi.”
Lúc ánh mắt người nhà họ Khương không rời, Khương Học Dân rốt cuộc là mở ra thắng lợi trở về với xe tải lớn, ầm ầm ầm đi về phương xa.
Chỉ là cậu ấy mới ra khỏi đội sản xuất trên đường lớn thì đã bị người ngăn cản.
“Khương Học Dân, tôi muốn nói chuyện với anh.”
Trên mặt đường lớn, tro bụi bay đầy trên đất, thanh niên tri thức Lý đứng tại chỗ, giang hai tay ra, ngăn cản đường đi của xe tải.
Cô ấy chạy ra quá đột ngột.
Nếu không phải do Khương Học Dân phản ứng nhanh, phanh lại đúng lúc, sợ là đã trực tiếp tông trúng cô ấy rồi.
Khương Học Dân theo bản năng mà vỗ vào vô lăng, lúc nhìn rõ được người ở phía dưới rồi, cậu ấy sửng sốt một hồi lâu, lúc này mới mở cửa xe mà nhảy xuống dưới.
“Thanh niên tri thức Lý.”
Lúc gọi lên năm chữ này, tâm tình của cậu ấy cũng không còn khẩn trương đến mức nói cũng không nói nổi như hôm trước nữa rồi.
Thanh niên tri thức Lý nhìn thấy thái độ này của Khương Học Dân, cô ấy cũng hiểu được điều này biểu hiện cho điều gì rồi.
Biểu hiện cho việc người đàn ông mà cô ấy thích nhiều năm này đã hoàn toàn buông bỏ cô ấy rồi.
Thân mình thanh niên tri thức Lý thoáng dao động, cô ấy gắt gao mà nhìn cậu ấy: “Hai năm nay anh có khỏe không?”
Hai năm mà Khương Học Dân rời khỏi quê hương này, thanh niên tri thức Lý đều không được sống vui vẻ, cô ấy mưu tính dựa vào cuộc thi đại học để quay về, nhưng trước khi cô ấy xuống nông thôn cũng chỉ là một học sinh mới tốt nghiệp sơ trung, quá trình học ba năm của cấp ba, chắc chắn đối với cô ấy vô cùng khó khăn.
Cô ấy đã tham gia được vài lần rồi, nhưng kết quả của cuộc thi vẫn chưa được như ý.
Cũng may năm nay có được chính sách thanh niên tri thức có thể quay trở lại thành phố được rồi.
Cô ấy cũng không kết hôn sinh con ở địa phương vậy nên trong nhóm danh sách những người đầu tiên được quay lại thành phố liền có tên cô ấy.
Nhưng mà chuyện quay lại thành phố rõ ràng là chuyện mà cô ấy đã khát khao nhiều năm, nhưng lúc Khương Học Dân từ bên ngoài quay về khiến cho hết thảy nỗi vui mừng của cô ấy đều bị đánh nát hết vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận