Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 625:

Trịnh Hướng Đông nhặt nhánh cây trên đất chống đỡ Giang Mẫn Vân ngã xuống: “Cô còn chưa nói hướng đi tương lai của mình thế nào?”
Ngừng một lát, hắn ta bổ sung một câu: “Cao Thủy Sinh sẽ làm với tôi.”
Lời vừa dứt, vẻ mặt Giang Mẫn Vân lúc xanh lúc trắng: “Anh chắc chắn, anh sẽ làm chung với Cao Thủy Sinh sao?”
Từ xưa đến nay cô ta chưa từng làm chuyện gì khiến mình hối hận, nhưng người cô ta áy náy duy nhất là Cao Thủy Sinh.
Cảm xúc của cô ta đối với Cao Thủy Sinh rất phức tạp, đời trước Cao Thủy Sinh nghèo túng như thế, nhưng lại cưng chiều cô ta hết mực.
Đời này, cô ta đổi sang gả cho một người đàn ông trong tương lai sẽ là người giàu nhất.
Nhưng cô ta phát hiện, vốn dĩ người đàn ông đó kém xa người đàn ông kia.
Cao Thủy Sinh sẽ đau lòng cô ta khi tay cô ta bị phỏng, anh ta sẽ không cho cô ta nấu cơm.
Cao Thủy Sinh sẽ rửa chân cắt móng tay cho cô ta, mỗi ngày tan làm Cao Thủy Sinh đều cho cô ta bất ngờ.
Một đóa hoa dại, một gốc rễ cỏ tranh, hay một trái dâu ven đường.
Mỗi lần trở về từ bên ngoài, anh ta chưa từng về tay không.
Anh ta nghèo túng, nhưng lại thật lòng đối xử tốt với cô.
Còn Trâu Dược Hoa kia tương lai có thể đạt được thành tựu lớn, nhưng anh ta chưa từng cưng chiều cô ta. Ngay cả đứa nhỏ cũng không nguyện ý cho.
Nhìn khuôn mặt lúc xanh lúc trắng và phức tạp kia của Giang Mẫn Vân, Trịnh Hướng Đông biết bước đi lần này của mình đúng rồi.
Hắn ta ừ một tiếng, giọng nói ngạo mạn: “Cao Thủy Sinh người này không tệ, nhưng mà quá nghèo, nếu tôi làm việc, tôi dự định kéo theo cậu ta.”
Lời này làm cho Giang Mẫn Vân lặng im trong chốc lát.
“Nếu như anh có thể dẫn theo Cao Thủy Sinh đi làm việc, với lại anh có thể đảm bảo rằng sau này sẽ không đá anh ấy đi, tôi sẽ nói cho anh hết.”
Trịnh Hướng Đông nhíu mày, hắn ta không ngờ rằng, Cao Thủy Sinh ở trong lòng Giang Mẫn Vân lại quan trọng như vậy.
Phải biết rằng, những lần trước đó Giang Mẫn Vân đều không phối hợp.
Trịnh Hướng Đông: “Tôi đảm bảo.”
Lời này làm cho Giang Mẫn Vân thở dài một hơi: “Trong tương lai, chỉ cần bọn anh làm ăn thì sẽ đều phát tài, mà sự làm ăn này không giới hạn trong quần áo, ăn uống, trang trí, bất động sản, khách sạn, vận chuyển…”
Hầu như những điều cô ta biết, cô ta đều nói qua một lần.
“Hơn nữa những món đồ cổ mà bây giờ không ai cần, trong tương lai cũng sẽ có giá trên trời.”
Nhưng mà cô ta không dám thu mua, cũng không dám đụng tới, bởi vì bây giờ vẫn còn kiểm tra rất nghiêm ngặt.
Cô ta cũng không dám đi làm ăn, cô ta sợ sẽ bị gán cho cái danh đầu cơ trục lợi.
Giang Mẫn Vân có hùng tâm tráng chí(), nhưng cái hùng tâm tráng chí của cô ta ở thời đại này cũng chỉ có thể lặng im như gà.
[Chú thích: (
) Cụm từ "hùng tâm tráng chí" là để chỉ những người không những có một cái tâm quả cảm, anh hùng vừa có một ý chí dũng cảm, mạnh mẽ.]
Cô ta dự định sau những năm tám mươi sẽ bắt đầu.
Bây giờ chỉ có thể ẩn núp.
Về phần Trịnh Hướng Đông, cho hắn ta đi thử cũng được, nếu như thành công, hắn ta có thể dẫn theo Cao Thủy Sinh.
Nếu như không thành công, thì dù sao ở đời trước số mệnh của hắn ta cũng là ngồi tù.
Chẳng qua đời này làm sớm hơn đời trước mà thôi.
Trịnh Hướng Đông lặng lẽ đánh giá cô ta một lúc, hắn ta trực tiếp nói: “Bây giờ không cho phép làm ăn.”
Lúc trước hắn ta phụ trách bắt những người đó, hắn ta hiểu rõ hơn người khác về sự mạo hiểm trong chuyện này.
Nếu không cẩn thận thì nửa đời sau sẽ bị bỏ tù.
Giang Mẫn Vân cố hết sức làm cho mình bình tĩnh lại: “Nhưng tương lai sẽ được phép làm ăn.”
“Cầu phú quý trong nguy hiểm, anh muốn kiếm nhiều tiền cho Khương Thư Lan, anh nhất định phải bắt đầu cố gắng. Dù sao trong tương lai thì thành tựu của Chu Trung Phong cũng không thấp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận