Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 323:

Nhiêu đó cũng đủ cho thấy sói thông minh đến mức nào rồi.
Lúc này đội trưởng Triệu cùng với đội trưởng Na cũng không có biện giải gì hết, chỉ cười ha ha rồi cầm súng lên, một hàng khoảng mười người bắt đầu đi lên núi với nhau.
Bọn họ tranh thủ đi vào thời gian nghỉ ngơi, vẫn không phải thời gian để huấn luyện dã ngoại như bình thường.
Vừa lên núi, Chu Trung Phong đã nghĩ đến những lời dặn dò của Khương Thư Lan trước khi anh đi, sắc mặt anh không khỏi trầm xuống, quan sát tình huống xung quanh.
Hành tung của sói đã được chúng tự mình che giấu được rồi.
Vậy nên rất nhiều thời gian bọn họ tựa như người mù qua sông, chỉ có thể ở trên núi mà càn quét tìm kiếm.
Sau khi tìm được hai tiếng đồng hồ, Chu Trung Phong cuối cùng mới đưa ra quyết định: “Đi theo tôi.”
Đi theo anh về phía Đông.
Mọi người quay qua nhìn nhau: “Mau lên mau lên, phó đoàn Chu của mấy người là người giỏi dẫn đầu nhất đó.”
Sau khi đi nửa tiếng về phía Đông.
Chu Trung Phong lập tức tìm cây hoa quả dại theo lời Khương Thư Lan, có hoa nở màu trắng, lúc này hoa đã héo hết rồi.
Anh cúi đầu xem xét một phen, từ cây ăn quả đi về phía Bắc hai mươi mét, rồi rẽ trái mười bước.
Quả nhiên thấy được một cái thác nước.
Trong lòng Chu Trung Phong không khỏi rùng mình.
Mà những người đi bên cạnh Chu Trung Phong lúc này đi đến thác nước trong lòng không khỏi cảm thấy buông lỏng: “Mau tới đó đi, đi rửa mặt một chút, cuối cùng cũng có nước rồi.”
Đội trưởng Triệu không biết từ đâu lấy ra một bao thuốc Hồng Mai, phát cho mọi người mỗi người một cái.
Nhìn thấy bao thuốc kia, đồng từ của Chu Trung Phong co lại, anh nhớ đến lúc vừa ra khỏi cửa, Khương Thư Lan đã nhắc anh rằng nhất định không được để cho ai hút thuốc.
Cô như thể người tính toàn tài tình vậy, có thể tính ra được tất cả những chuyện sẽ xảy ra.
Chu Trung Phong không khỏi tiến về phía trước, một phen đoạt lấy thuốc trong tay đội trưởng Triệu, nhẹ nhàng mà lắc đầu: “Mau đi vào thôi.”
Đội trưởng Triệu sửng sốt, nhưng không quen với việc huấn luyện bên ngoài, đây vẫn là sở trưởng của Chu Trung Phong.
Hắn ta gãi gãi đầu rồi cùng đi theo vào bên trong.
Lại không ngờ rằng, phía sau thác nước kia cất giấu một nơi vô cùng đẹp.
Mà Chu Trung Phong sau khi liếc mắt lập tức thấy được thác nước kia có hiện lên dấu ấn của móng vuốt sói.
Đồng tử anh lại một lần nữa co lại, những gì Khương Thư Lan nói đều thành sự thật hết rồi.
Sao có thể như vậy được....?
Thực sự là quá chuẩn xác rồi.
Dù cho có là người theo thuyết vô thần như Chu Trung Phong, lúc này đây đầu óc cũng có chút hoang mang, không nhẽ Khương Thư Lan chính là thần sao?
Vậy nên mới biết trước được hết thảy mọi chuyện như vậy.
Nhưng mà cũng không đúng lắm, thần sẽ không bị sói dọa cho sợ đến phát sốt như vậy, mà dựa vào thể chất của Khương Thư Lan, anh có thể xác định được cô chính là người bình thường.
Chu Trung Phong đè nén lại nghi hoặc trong lòng, thất thần một lúc.
Hầu Tử cùng với bốn mắt ở bên cạnh cũng đã nhìn thấy được dấu chân của sói ở bên cạnh rồi, đè thấp giọng mà hô một tiếng: “Dấu chân sói, nơi này thực sự có dấu chân sói.”
Bọn họ tìm đến vài ngày rồi mà vẫn chưa tìm ra được hành tung, vậy mà phó đoàn đã lập tức tìm ra được rồi.
Lúc này ánh mắt mọi người nhìn Chu Trung Phong liền thay đổi, quá là thần kỳ rồi!
Khó trách mỗi lần thi đấu phó đoàn Chu đều đứng thứ nhất, khiến cho những người đang nhìn bọn họ phải chua xót lệ đầy trên mắt.
Chưa nói đến những người khác, kể cả đội trưởng Na với đội trưởng Triệu có chức vị cao hơn lúc nhìn thấy dấu chân của sói kia cũng không khỏi sửng sốt.
Đầu tiên là nghi hoặc, phó đoàn Chu này sao có thể tìm ra được thác nước này, chưa nói đến nơi đẹp đẽ như thế còn có thể biết được sói đang ẩn thân ở trong đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận