Thập Niên 70: Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 1450:

Nhà khách Hoa Kiều phố Bình Hương, mấy người Kiều Lệ Na ở khoảng nửa tháng, có chút sắp chống đỡ không nổi nữa rồi, thực sự là phí sử dụng ở nhà khách Hoa Kiều thực sự rất cao.
Ban đầu còn tốt, thời gian lâu dần rồi, hơn nữa còn tận hai gian phòng, dù là Kiều Lệ Na đi rút tiền ở ngân hàng về vẫn có chút đau lòng.
Vì vậy, cô ta đành phải thương lượng với Trâu Dương: “Dương Dương, Kiều Trì, hôm nay chúng ta đổi nhà khách nhé, đi tới một nhà khách bình thường thôi.”
Nhà khách bình thường một ngày ở chỉ tốn hai đồng mà thôi, mà nhà khách Hoa Kiều nơi bọn họ ở, một ngày phải khoảng năm đồng.
Đây quả thực là đắt đến gấp đôi.
Nghe được lời này của Kiều Lệ Na, Kiều Trì lập tức cương quyết phản đối: “Con không đi, con không đi, con muốn ở đây, nhà khách khác ghê muốn chết.”
Lúc trước bọn họ vừa quay về, phải tới một nhà khách bình thường, nhưng mà chất lượng phòng ở bên kia thực sự rất kém, hai mẹ con bọn họ không ở nổi nên mới tới nhà khách Hoa Kiều.
Lúc này Kiều Lệ Na nhíu mày: “Kiều Trì, nghe ý kiến của anh con một chút đi.”
Trâu Dương: “Tới nhà khách bình thường hơn đi, qua đó có thể tiết kiệm được một ít tiền.”
Tuy là trong khoảng thời gian này, không có Giang Mẫn Vân quấy rầy, hơn nữa còn có Kiều Lệ Na chăm sóc, điều này khiến cho sự âm u trên mặt Trâu Dương cũng tiêu tán dần.
“Được, vậy chúng ta đổi nhà khách khác đi.”
“Ngoài ra, Kiều Trì, về nước rồi không thể tùy hứng như vậy được nữa, phải chịu khó học hỏi anh trai con đó.”
Kiều Trì rất muốn phản đối, nhưng nhìn thấy thần sắc bình tĩnh của mẹ, cuối cùng vẫn cảm thấy sợ hãi, nó lén quay qua nhìn Trâu Dương.
Trâu Dương quay qua cười với nó, muốn thể hiện thiện ý.
Nhưng đối với Kiều Trì chẳng khác nào là đang khiêu khích nó, đối phương đoạt mất mẹ của nó rồi, còn cười khiêu khích nó.
“Con không muốn đi.”
“Thiểu số phải làm theo đa số, con phải đi.”
“Con có thể giống như anh trai con, cho mẹ bớt lo lắng được hay không?”
Kiều Lệ Na không biết những lời này tạo ra trong lòng Kiều Trì rất nhiều bóng ma tâm lý.
Từ nhà khách Hoa Kiều đổi tới một nhà khách bình thường, vừa tới nơi Kiều Lệ Na đã tìm lễ tân để đặt phòng, mà Trâu Dương chỉ ôm sách vở im lặng mà nhìn.
Nhưng sau đó đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng khiến cho Trâu Dương cảm thấy rất quen thuộc, hình như là thầy Uông của đại học Trung Khoa.
Sao ông ấy lại có mặt ở đây?
Đang lúc Trâu Dương định nhìn kỹ lại thì đột nhiên bị một đứa nhóc mập mạp ngăn lại.
“Tôi không thích anh.” Kiều Trì giằng lấy sách vở trong tay của Trâu Dương, ném xuống đất rồi giẫm lên.
Điều này khiến cho Trâu Dương không khỏi ngớ ra, lúc cậu ta muốn nhìn kỹ lại thì đối phương đã không còn thấy bóng dáng đâu nữa.
Trâu Dương nhíu mày nói: “Kiều Trì, em không được làm loạn như vậy.”
Cậu ta đối với người em trai duy nhất này đầy sự bao dung.
“Đồ giả tạo.”
Kiều Trì giương mắt nhìn, ném lại cho cậu ta một câu rồi chạy không thấy người đâu nữa.
Mà Trâu Dương nhìn thấy sách vở bị giẫm dính đầy dấu chân trên mặt đất, sắc mặt lập tức trở nên tối sầm.
“Có chuyện gì vậy, Trâu Dương?”
Kiều Lệ Na vừa thuê được phòng quay lại thì liền nhìn thấy cảnh này.
“Không có gì!”
“Là Kiều Trì làm đúng không?” Kiều Lệ Na có chút đau đầu, cô ta nhặt sách vở ở dưới đất lên, cẩn thận mà phủi bụi, lúc này mới đưa cho Trâu Dương: “Em trai của con không hiểu chuyện, mẹ sẽ dạy dỗ lại thằng bé cho tốt.”
Trâu Dương lắc đầu: “Đều là người trong nhà không nên so đo chuyện như vậy.”
Lời này khiến cho Kiều Lệ Na có chút vui mừng: “Nếu như em trai con có thể nghe lời được như con thì tốt rồi.”
Trâu Dương tươi cười không nói gì hết.
Chớp mắt một cái đã tới ngày thi vào đại học, phố Bình Hương trở nên vô cùng náo nhiệt.
Từ sau khi cuộc thi vào đại học được khôi phục, có rất nhiều người thay đổi được số mệnh, vậy nên chuyện này thu hút được sự chú ý của rất nhiều người.
Các trường thi cũng vô cùng được nhiều người chú ý.
Nhà họ Trâu cũng không phải ngoại lệ, chuyện Trâu Dương thi vào đại học dường như chính là hy vọng lớn nhất của cả nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận